Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Trọng Sinh

CHƯƠNG 600

Lâm Trấn lắp bắp kinh hãi, trong miệng mém chút nữa nhét được cả quả trứng gà vào, sau đó, cậu ta đứng lên, đi đến trước mặt Tưởng Cầm, thành thật khom người chào: “Chị cả!”

Tưởng Cầm nhếch miệng lên: “Chín giờ ngày mai, đến Tưởng thị báo danh, nhớ ăn mặc cho ra dáng người một chút, đừng làm tôi bẽ mặt!”

“Vâng, chị cả.”

Trong ánh mắt Lâm Trấn nhìn Tưởng Cầm cũng lộ ra sự phục tùng thật lòng.

Lâm Trấn đi rồi, Lưu Bình lập tức đuổi theo hỏi lai lịch cậu ta, Tưởng Cầm chỉ nói là “bạn” mà bỏ qua, Lưu Bình biết rõ tính của con gái, chuyện cô không muốn nói, cho dù có làm thế nào cũng sẽ không mở miệng.

Lúc đó, cô nhận được điện thoại của chị Ngọc, bà ta không nói gì, chỉ ở đầu bên kia điện thoại khóc rất dữ.

Tưởng Cầm yên lặng cúp điện thoại.

Có lẽ, dưới cái nhìn của chị Ngọc, cô là bất kể hiềm khích trước kia, trong lòng vẫn còn nhân từ. Kỳ thật, chỉ có chính cô hiểu, cô cũng chỉ là muốn, lưu lại bên người và vật đã từng cùng anh. Dù chỉ một chút, dù là gượng ép, cô cũng sẽ vội bắt mà không thả. Không muốn, anh cứ như vậy lặng yên không tiếng động rời khỏi thế giới của cô.

Hôm sau, chị Ngọc xuất hiện, bà ta nói, bà ta là đến chuộc tội.

Lưu Bình không rõ nội tình, Tưởng Cầm cũng chưa từng nói với bà tình hình thực tế, mà ôm lấy chị Ngọc, nói nhẹ: “Chị Ngọc, tôi rất nhớ anh ấy…”

Nước mắt chị Ngọc lập tức rơi xuống, vuốt lưng cô: “Cô chủ, ông chủ sẽ quay về.”

Sẽ sao?

Tưởng Cầm không biết, hơn nữa, xem như là quay về, anh với cô phải làm thế nào đây?

Nhất định, là không kết quả.

Chị Ngọc ở lại nhà họ Tưởng, mang theo một trái tim muốn chuộc tội, tận tâm tận lực. Không chỉ có đối với Tưởng Cầm, đối với tưởng mạc hoài cũng chăm sóc thêm, Lưu Bình rất vui, trở thành chị em không có gì giấu giếm nhau với bà ta. Trong nhà bởi vì nhiều hơn một người, cũng thay đổi có chút không khí.

Nhưng mà, mỗi khi đêm về, toàn thế giới đều im lặng thì Tưởng Cầm cũng chỉ có thể dựa vào những bản thiết kế không ngừng vẽ để xua đi khủng hoảng trong lòng mình.

Hoạt động của tưởng thị bước vào quỹ đạo, Nghiêm Túc mỗi đêm đều trò chuyện với Tưởng Cầm, Tưởng Cầm nói tự đáy lòng: “Nghiêm Túc, may mà có anh, bằng không, tôi thật sự không biết nên làm gì bây giờ.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận