“Cô Hạ, trước khi cô vào công ty, đã ký
hợp đồng với chúng tôi, kỳ hạn là hai năm,
nếu trong thời gian hai năm, cô vì nguyên
nhân cá nhân mà thôi việc, thì phải bồi
thường tiền vi phạm hợp đồng!”
Nghe tới đây, Hạ Tịch Nghiên mới bừng
tỉnh ngộ, một lòng muốn nghỉ việc, lại quên
mất chuyện này.
Cô đứng đó, nhìn Mục Chính Hi, mày
nhíu chặt.
“Sao vậy? Cô Hạ đã suy nghĩ kỹ chưa?”
Mục Chính Hi cười hỏi lại.
Hạ Tịch Nghiên suy nghĩ chuyện giữa
hai người, vẫn cảm thấy bây giờ nghỉ việc
khá tốt.
Hạ Tịch Nghiên gật gật đầu: “Tôi sẽ bồi
thường!”
Câu này nằm ngoài dự đoán của Mục
Chính Hi.
Anh híp mắt, có chút khó tin nhìn Hạ
Tịch Nghiên: “Tiền vi phạm hợp đồng gấp
hai lần, xem ra, cô Hạ rất có tiền!”
“Vẫn đủ bồi thường tiền vi phạm hợp
đồng!” Hạ Tịch Nghiên nhàn nhạt cười,
mặc dù đau lòng muốn chết.
Tích góp nhiều năm như vậy, e rằng
chớp mắt đã ra đi kha khá rồi.
“OK, đã vậy thì tôi cũng không nói nhiều
gì nữa, sáu tỷ, cô Hạ lúc nào bồi thường thì
tôi sẽ phê chuẩn lúc đó!”
Cái gì?
Sáu tỷ!?
Hạ Tịch Nghiên không dám tin nhìn
Mục Chính Hi: “Sáu tỷ?”
“Đúng, sao vậy, khi ký hợp đồng lúc đầu,
cô không nhìn rõ sao? Còn chưa truy cứu
tổn thất cô gây ra cho Vân Duệ!” Mục Chính
Hi nói.
Nói tới chuyện này, Hạ Tịch Nghiên có
chút khó tin, đi tới, cầm hợp đồng trên bàn,
mở ra đọc, quả thật là vậy!
Trên hợp đồng quả thực viết vậy.
Mà trên thực tế, Hạ Tịch Nghiên ở
London mấy năm này, trong tay cũng chỉ
mới có ba tỷ.
Đi đâu đào ra ba tỷ nữa!
Hạ Tịch Nghiên đứng đó, không biết
nên nói gì.
“Thế nào? Cô Hạ lúc ký hợp đồng,
không đọc kỹ sao?” Mục Chính Hi nhìn cô
hỏi.
Hạ Tịch Nghiên đứng đó, không nói
chuyện.
Quả thực, lúc ký hợp đồng ban đầu, cô
một lòng muốn vào tập đoàn Vân Duệ, căn
bản không suy nghĩ đến nguyên nhân này,
nhưng không nghĩ tới tổng giám đốc của
†ập đoàn Vân Duệ lại là Mục Chính Hi, làm
loạn tất cả kế hoạch và sắp xếp của cô.
Hạ Tịch Nghiên có chút do dự.
Nhìn dáng vẻ của Hạ Tịch Nghiên, khóe
môi Mục Chính Hi cong lên nụ cười thực
hiện được.
Thật lâu sau, Hạ Tịch Nghiên mới hồi
thần, nhìn Mục Chính Hi, mở miệng: “Tôi
cần thời gian chuẩn bị!”
Nghe thấy lời này, Mục Chính Hi mở
miệng: “Cô Hạ, tôi không có nhiều thời gian
như vậy để đợi cô!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!