CHƯƠNG 266
“Giả thiết này cũng không thành lập, cho dù thành lập, vậy cũng phải xem em có yêu anh ta không đã!” Hạ Tịch Nghiên nói rõ ràng từng từ một.
Không phải ai yêu cô, cô sẽ sống với người đói!
Tống Kỳ nghe vậy, nhìn cô nói: “Ý em là em còn chưa thích anh ta?”
“Đương nhiên là không rồi!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Nghe đến đây, Tống Kỳ khẽ cong môi cười: “Nói vậy, anh còn có cơ hội rất lớn nhỉ?”
“Dạ?” Nghe anh nói vậy, Hạ Tịch Nghiên nhìn anh, chớp chớp mắt.
Tống Kỳ khẽ cười: “Không có gì!” Thôi không nói gì nữa, như vậy là đủ rồi.
Anh quen biết Hạ Tịch Nghiên hai năm, thời gian không tính là quá lâu nhưng cũng đủ để hiểu tính cách của cô.
Cô chưa bao giờ nói dối, nếu bây giờ cô đã nói vậy, anh lại tuyệt đối tin tưởng!
ít nhất, anh vẫn còn có cơ hội!
Tống Kỳ nhìn lái xe, khóe miệng hơi cong lên, Hạ Tịch Nghiên ngồi bên cạnh thầm giật mình. Cô làm sao không hiểu lời Tống Kỳ nói, chỉ là cô không biết nên nói gì cho phải, bây giờ chỉ có thể im lặng…
Khi đến dưới tòa nhà, Hạ Tịch Nghiên bước ra khỏi xe.
“Em lên đây, anh đi đường cẩn thận đấy!” Hạ Tịch Nghiên khẽ cười nói.
Tống Kỳ gật đầu: “Ừ, em nghỉ ngơi sớm đi!”
“Vâng, chúc ngủ ngon!”
“Chúc ngủ ngonI”
Sau khi chào buổi tối, Hạ Tịch Nghiên đi lên tầng.
Tống Kỳ nhìn thấy bóng Hạ Tịch Nghiên đi vào tòa nhà, lúc này mới lái xe rời đi.
Hạ Tịch Nghiên vừa vào nhà, điện thoại đã đổ chuông. Cô liếc nhìn qua điện thoại rồi nghe máy.
““Alo.”
“Em đã về tới nhà rồi chứ?” Đó không phải ai khác, chính là Mục Chính Hi.
“Ừ, tôi vừa vào nhà!” Hạ Tịch Nghiên đáp một tiếng có vẻ miễn cưỡng.
“Tống Kỳ đâu? Anh ta về chưa?” Mục Chính Hi nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!