Mà bên kia, Mục Chính Hi lao vào tiệm thuốc, mua thuốc dạ dày cũng không biết phải mua loại gì, tùy. tiện lấy hai hộp thuốc giảm đau, sau đó lại mua một chai nước, sau khi mua xong, vội vàng chạy ra ngoài.
Chạy đến trước xe, anh trực tiếp mở cửa xe ra.
“Tôi mua thuốc về rồi…..“ Vấn chưa nói xong, nhìn thấy bên trong trống rỗng, Mục Chính Hi đột nhiên sững sờ. Đứng ở đó, một tay cầm thuốc, một tay cầm nước, biểu cảm của anh lúc này không có cách nào có thể hình dung được.
Giây phút đó, dường như anh đã hiểu ra điều gì đó.
“Chết tiệt!“ Các cơ trên khuôn mặt đang tức giận đến mức run rầy, đôi mắt giống như phát ra lửa. Cuối cùng, Mục Chính Hi hung hăng ném chai nước trong tay xuống đất! Hạ Tịch Nghiên! Lần này, cô chết chắc rồi!!! Trong lòng anh cũng đang gào thét! Hận không thể nhìn thấy người phụ nữ kia, cắn chết cô!
Mà ở phía bên kia.
hơi. Cô có thể tượng tượng ra được sau khi Mục Chính Hi đi ra phát hiện cô không có ở trên xe sẽ có biểu cảm như thế nào, dáng vẻ như thế nào! Có lẽ, ý nghĩ muốn giết cô cũng có đi! Nghĩ đến đây, Hạ Tịch Nghiên vội vàng lắc đầu, không thể nghĩ tiếp! Cho. dù thế nào, cô cũng phải bảo vệ bản thân mình, Mục Chính Hi hôm nay quá thiếu lý trí.
Giữa hai người bọn họ nhất định phải bình tĩnh, nhất định phải tỉnh táo! Nghĩ đến đây, Hạ Tịch Nghiên thở ra một hơi, ngồi trong Xe; nghĩ xem sau này phải làm sao….cô nên sớm nghĩ đến sẽ là như thế này, chỉ là phản ứng của anh vẫn nằm ngoài sự đoán của cô.
Mục Chính Hi ngồi trong xe, chết tiệt, không ngờ lại bị người phụ nữ kia lừa! Nghĩ đến đây, nắm tay. của anh đấm mạnh vào vô lăng. Hạ Tịch Nghiên, đừng để tôi gặp cô! Đang nghĩ đến đây, lúc này, điện thoại trong tay anh vang lên. Lúc nhìn thấy số điện thoại, Mục Chính Hi cau mày, vô cùng miễn cưỡng nhận điện thoại.
“Alo, ba…” Giọng nói của Mục Chính Hi có chút cáu kỉnh.
“Tiểu tử thối, ba nghe nói Hạ Tịch Nghiên về rồi?” Đầu bên kia đương nhiên là ba của Mục Chính Hi,
Mục Trần. Nghe thấy vậy, Mục Chính Hi cau mày, hỏi ngược lại: “Sao ba lại biết được?”
“Đừng quan tâm sao ba lại biết, Hạ Tịch Nghiên đó? Ba nói cho con biết, con bé là một người phụ nữ tốt, không dễ dàng gì con bé mới quay lại, nếu như con dám làm gì nó, ba sẽ không tha cho con đâu!” Trong điện thoại, Mục Trần lạnh lùng nói. ˆ
Người phụ nữ tốt? Người phụ nữ tốt mà lừa anh hết lần này đến lần khác? Mục Chính Hí cau mày. Chắc chắn là một người phụ nữ lòng:dạ đủ sâu, lừa anh hết lần này đến lần khác! Cũng không biết sao ông già lại xem trọng người phụ nữ kia như vậy!
Chuyện kết hôn hai năm trước, sau khi bị ông ấy biết được, nghiêm khắc giáo huấn anh một trận. Lúc đầu cũng chính là Mục Trần ép anh lấy Hạ Tịch Nghiên, lúc đó anh.không thể không đồng ý! Ai không biết còn cho là Hạ Tịch Nghiên cho Mục Trần uống bùa mê thuốc lú gì.
“Con biết rôi!?” Mục Chính Hi khó chịu trả lời.
“Tìm một ngày nào đó đưa con bé về gặp ba!” Giọng nói của Mục Trần vô cùng mạnh mẽ.
“Nói sau đi!” Mục Chinh Hi bực mình trả lời: “Con có có việc, con cúp máy trước đây!” Nói xong,
không cho Mục Trần cơ hội nói lại, trực tiếp cúp máy. Ngồi ở đó, Mục Chính Hi càng nghĩ càng tức giận, càng buồn bực. Trong đầu không ngừng hiện lên khuôn mặt của Hạ Tịch Nghiên! Người phụ nữ đáng chết này, anh sẽ không bỏ qua một cách dễ dàng! Nghĩ đến đây, anh phóng xe rời khỏi nơi này.