“Trước đó cô chú đã phái toàn bộ vệ sĩ đến báo vệ anh cho nên mới dẻ dàng bị bât cóc như vậy”.
Đối mặt với sự ừuy hỏi cũa Giang Vũ, Tiếu Viện nghiên răng nghiến lợi quát lén: ‘ Nếu không có anh thì cò chú sẽ được vệ sĩ bảo vệ, và sẽ không bao giờ bị bát cóc”.
Nghe vậy, đâu Giang Vũ muốn nố tung, sau đó anh mới nhớ tới Ký Tuyết Tinh đã phái đám người A Bào đi đế âm thầm bào vệ anh.
Trong trận chiến trước đổ với tỏng sư, đám người A Bào đêu bị thương nặng, hiện còn đang dường thương trong bệnh viện, khòng còn ai báo vệ sự an toàn cho Kỷ Tuyết Tinh cho nên bọn bát cóc mới thành còng ra tay.
“Chết tiệt, tòi thực sự đã làm hại Tuyết Tinh”.
Giang Vù hai mắt đò bừng, nắm chặt nắm tay, kiên định nói: “Yên tâm, tôi nhất định sẽ cứu Tuyết Tinh, sẽ không đế cho cô ấy xảy ra chuyện gì!’
“Cứu? Anh định cứu cò ấy như thế nào?”
Tiếu Viện lo lăng hét lên: ’Chúng ta không biết những tên đó là ai, còn chuyện cò chú bị đua đi đâu. Nếu… hu hu hu, tòi có chết cùng không đền hết tội!”
“Bình tình, bình tĩnh, cò nhất định phái bình tĩnh!’
Giang Vù ôm đầu, buộc mình phải bình tính lại.
Dựa vào thân phận và địa vị của Kỷ Tuyết Tinh thì sau khi bị bằt cóc, phía chính phủ cùng các thế lực khầp nơi chác chắn sẽ điên cuồng truy lùng, anh sẽ không có cách nào nhúng tay vào.
Vi những ké bãt cóc đó đã dám ra tay với Kỷ Tuyết Tinh thì chăc chân bọn chúng phải chuấn bị sần sàng đế đối phó vói sự truy lùng cúa chính phú
cùng các thế lực, chắc chăn anh không thế dễ dàng tìm thây chúng.
Và nếu một mỹ nhân như Kỷ Tuyết Tinh rơi vào tay kè xấu, mỗi một phút cò ấy đều sé gặp nguy hiếm, vì vậy anh phái cứu được cỏ càng sởm càng tốt.
Giang Vú bòng nhiên ngẩng đầu, nhìn chắm châm Tiếu Viện: “Cò biết ngày tháng nàm sinh cũa Tuyết Tinh không?”
“Sao báy giờ anh lại đi hỏi chuyện nãy? Mau đi tìm cõ chủ đi chứ!”, Tiếu Viện tức giận hét lên.
“Phía chính phu cùng người của Cục Chiến tranh đẳ tiến hành lục soát toàn diện. Tòi ra ngoài cũng chẳng ích gì”.
Giang Vù lắc đầu, lo lâng nói: “Bây giờ tỏi chi có thế sứ dụng những phương pháp khác đế xem liệu tôi có thế tìm ra tung tích cúa Tuyết Tinh hay không. Mau cho tòi biết ngày tháng nàm sinh cúa Tuyết Tinh!”
“Anh…”
“Nhanh nói cho tòi biết đi!”
Thấy Tiếu Viện còn đang căn nhản mãi không thòi, Giang Vu đột nhiên mở to mát, tức giận gầm lèn.
Lần đầu tién nhìn thấy Giang Vù lộ ra vẻ mặt đáng sợ như vậy, Tiếu Viện vó cũng sợ hai, nhanh chóng nói ra ngày tháng nám sinh cúa Kỷ Tuyết Tinh.
“Bây giờ chúng ta cần thêm hai thử nữa, phòng Tuyết Tinh chăc chân sẽ có”.
Viết xong ngày sinh, Giang Vũ lập tức chạy lên phòng Kỷ Tuyết Tình trên lầu.
“Anh định làm gì?”
Tiếu Viện đi theo Giang Vũ, tức giận hét lèn: “Anh không được vào phòng cỏ chủ”.
Không đế ý đến sự ngàn càn cùa Tiếu Viện, Giang Vu liền xông vào phòng ngù cùa Kỷ Tuyết Tình, bàt đâu lục lọi trén giường cúa cỏ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!