[Chúc mừng ký chủ đã ký hợp đồng phá án]
[Hệ thống thưởng khích lệ, năng lực: chuyên gia phấn đấu]
[Nhiệm vụ được giao: phá vụ án gϊếŧ người trong nhà kho]
[Thời gian phá án: 3 ngày]
[Nếu trong thời gian giới hạn phá được án, hệ thống thưởng năng lực: đôi mắt chim ưng
[Trong thời gian giới hạn không phá được án, hệ thống sẽ bị hủy và lấy lại các năng lực đã thưởng]
[Nhiệm vụ bắt đầu từ bây giờ…]
Tiêu Ngự:…..
Một mặt nghe hệ thống đang nói trong não, một mặt cảm giác được thân thể biến hóa.
Vô số kỹ năng chiến đấu, đang trào ra như thủy triều.
Đâm sâu, cắm rễ trong não, trong xương tủy, theo dòng máu chạy khắp người anh.
Theo hệ thống, Tiêu Ngự là người đầu tiên nhận được các năng lực của hệ thống.
Biến một người bình thường thành một người bất khả chiến bại, đầy kỹ năng chiến đấu. Điện ảnh cũng không dám làm phim như thế đi.
Không thể không nói.
Hệ thống hoạt động thật thần kỳ, thực hiện thưởng năng lực thật kỳ bí.
Tiêu Ngự biết rõ trong một khắc cơ thế anh đã biến hóa.
Kỹ năng chiến đấu được tăng cường làm hắn thật hung phấn,kích động,suýt nữa hét lên “ Tôi muốn đánh mười người”.
“Hoàn hồn đi”.
Một bàn tay lớn vỗ vào đầu Tiêu Ngự, vỗ vỗ.
Hoàn hồn, Tiêu Ngự nhìn quách Cường đang ngồi cạnh, cười hỏi “Sư phụ, vụ án này anh phụ trách?”
Phá án cần có nguyên tắc, ai phụ trách người ấy làm, không được tùy ý chen vào.
Án mạng, đại đội chắc chắn sẽ cử chuyên gia tới.
“Uk, Lưu Phú là đội trưởng, tôi và 6 người khác là thành viên nhóm”.
Quách Cường gật đầu.
Chuyện này lại dễ rồi, Tiêu Ngự gật đầu “Sư phụ, tôi có thể xem hồ sơ vụ án không?”
Kiếp trước anh đã tốt nghiệp học viện cảnh sát, phá vô số vụ án lớn.
Anh có kinh nghiệm phong phú, tư duy logic.
Muốn phá án phải nắm được hồ sơ vụ án.
Sau đó mới là điều tra, phá án…
Nghĩ nghĩ một lúc,Quách Cường gật đầu “Được,đợi lát nữa về đến đại đội, tôi sẽ đưa cậu đi xem”.
Hồ sơ vụ án không phải ai cũng được xem, có nguyên tắc bảo mật.
Đặc biệt là các vụ án chống ma túy,buôn lậu.
Làm lộ thông tin trách nhiệm rất lớn.
Vụ án trước mắt không có gì bí mật, nếu không Quách Cường cũng không đồng ý cho Tiêu Ngự xem.
Sau đó, Tiêu Ngự dùng kinh nghiệm nghề nghiệp kiếp trước, quan sát hiện trường.
Như chúng ta đã biết, hiện trường vụ án là nơi có khả năng tìm thấy manh mối lớn nhất.
Manh mối tại hiện trường được chia ra làm hai loại.
Loại thứ nhất là dấu vân tay, dấu chân, các công cụ, vật dụng kim khí…
Loại thứ hai là công cụ hiện đại, quan trọng nhất vẫn là camera.
Manh mối không nhất thiết được tìm ra ở những nơi dễ nhìn thấy.
Rất có khả năng ở những nơi không để ý đến.
Khi Tiêu Ngự kiểm tra hiện trường, Quách Cường nhìn kinh ngạc.
Anh ấy đang lặng lẽ quan sát người học việc của mình.
Từ bất ngờ đến kinh ngạc.
Trong mắt Quách Cường, Tiêu Ngự điều tra hiện trường vụ án hoàn toàn không giống như một sinh viên mới tốt nghiệp học viện cảnh sát.
Ngược lại làm cho người ta cảm thấy: đây là một vị hình sự lão làng.
Phương pháp điều tra hiện trường của Tiêu Ngự hết sức thành thục.
Thậm chí so với vị sư phụ này Tiêu Ngự còn giống lão hình hơn.
Quách Cường hoàn hồn, nghĩ lại buổi chiều nhìn hồ sơ của Tiêu Ngự.
Biến sắc, mặt trở lên phức tạp…
…..
Tiêu Ngự hoàn toàn chìm đắm vào suy nghĩ cá nhân khi điều tra.
Tại sao anh không che dấu năng lực.
Không cần làm thế.
Kinh nghiệm điều tra, phá án thuộc về khả năng cá nhân.
Đôi khi có thể dùng từ “Thiên tài” giải thích mọi thứ.
Để có thể che đậy bản thân khác người thường, khi còn ở học viện cảnh sát, Tiêu Ngự đã thể hiện với người khác bằng bảng điểm, rằng anh là một thiên tài.
Anh được sinh ra để làm cảnh sát.
Mỗi lần trường tổ chức thi phá án, anh đều là tâm điểm chú ý của mọi người.
Một bộ hồ sơ hoàn hảo để trước mặt, ai không bối rồi.
Đột nhiên Tiêu Ngự dừng bước, nhìn chằm chằm vệt thạch cao trước mặt.
Những dấu vết được vẽ bằng thạch cao là hình dáng cuối cùng của cơ thể nạn nhân.
Một số người không hiểu,việc vẽ cơ thể người chết có tác dụng gì?
Đôi khi xác chết còn lương thiện hơn người sống, không hề dối trá.
Thông qua hình dáng cuối cùng của nạn nhân sau khi chết.
Về mặt kỹ thuật, có thể phán đoán ra phương thức gây án.
Điều gì khiến Tiêu Ngự chú ý.
Trạng thái cuối cùng của nạn nhân có chút không tự nhiên.
Không hề dãy dụa, không phản ứng ngã xuống.
Có gì không đúng.
Trừ khi nạn nhân đã chết ngay lập tức.
Nếu không khi ngã xuống cơ thể sẽ tự nhiên phản ứng có vài hành động nhất định.
Làm một phép so sánh.
Một người bình thường khi ngã xuống sẽ không bao giờ nằm thẳng.
Như cánh tay,lòng bàn tay… sẽ vô thức duỗi ra che chở cho thân thể.
Nhưng nạn nhân thì không, anh ta chỉ ngã xuống.
Không có dấu vết nạn nhân nằm quằn quại trên mặt đất.
Hôn mê hay ngay tập tức chết, bất tỉnh?
Tiêu Ngự cau mày.
Không đúng, theo giải thích của Sư phụ, nạn nhân bị đánh nhiều cái vào đầu và tử vong.
Nếu nạn nhân chết ngay lập tức, tại sao hung thủ vẫn tiếp tục ra tay.
Mâu thuẫn lại xuất hiện.
Nếu hung thủ đánh vào đầu nạn nhân,đầu nạn nhân không cử động dưới tác động đó sao?
Nhưng trên mặt đất,rõ ràng không có dấu vết đầu nạn nhân di chuyển dưới cú đánh đó.
Như vậy chỉ có hai đáp án.
………
Đáp án 1 rất siêu hình: nạn nhân đã đứng yên để hung thủ đánh liên tục vào đầu.
Đến, ngươi dạy ta làm thế nào để làm được vậy.
Đáp án 2 có vẻ đáng tin hơn chút…
“Sư phụ..”
Hít sâu, Tiêu Ngự quay đầu nhìn quách Cường, cười nói “ đây thực sự là hiện trường đầu tiên sao?”
Quách Cường kinh ngạc.
Ngẩn người nhìn thực tập sinh của mình.
Đây không phải là hiện trường đầu tiên của vụ án, bằng những manh mối ít ỏi, sao cậu ấy có thể phát hiện.
Sao cậu ấy có thể làm được?