Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Con Dâu Trời Phú

“Nói thế này đi, cái gọi là vũ khí bí mật của tôi mạnh đến mức họ có thể cho chúng ta mượn cả tòa nhà này để dùng miễn phí, bao gồm cả văn phòng tổng tài nữa” Ánh mắt Nhiễm Dao dường như có một khoảnh khắc bỗng nhìn liếc qua hai nhóc kia.

Theo như cô được biết, hình như Lục đại soái ca vẫn chưa được biết đến mình có hai viên “châu báu bỏ quên bên trời” kia.

Nếu như đụng trúng thì cảnh tượng… tuyệt đối là vô cùng đẹp đẽ.

Nghĩ thôi đã thấy kϊƈɦ động rồi.

Cô trợ lý bán tín bán nghi, “Có thật là… lợi hại như vậy không?”

“Ừ! Cho nên cứ chiến đấu hết mình đi, cô gái! Bởi vì cô có hậu thuẫn mạnh mẽ

“Được, vậy tôi đi đây…” Chỉ hy vọng là không tử trận quá sớm.

Chiếc Bentley màu đen dừng lại trước cổng chính tòa nhà Lục Thị. Một người phụ nữ dẫn theo một cô bé gái xuống xe, đi thang máy lên tầng cao nhất. Dáng vẻ ngực ưỡn thẳng, cánh mũi hơi nở ra đó, nhìn đã thấy rõ sát khí rồi.

“Mẹ, mẹ đi chậm thôi, con không theo kịp!” Cô bé gái nhón chân, mũi sắp nhăn lại thành một nhúm.

“Hang bị người ta chiếm mất rồi mà con còn bình chân như vại thế được à? Tức chết mẹ! Đi nhanh lên…” Người phụ nữ quay đầu lại, dắt cô bé gái bước nhanh theo.

“Mẹ đừng có kéo mà…”

“Nhanh lên!”

“Mẹ, chúng ta có thể đợi chị Nhiễm Dao chụp xong rồi chụp cũng được mà, sao cứ phải cướp cho bằng được chứ?”

“Con bé ngốc nghếch này, vốn dĩ là đồ của con, sao lại cứ thế để cho người khác như vậy được hả?”

“Cái gì mà đồ của con chứ? Đó là vườn hoa của chú Lục mà!”

“Nếu không phải nể mặt mợ con, con tưởng là Lục Chinh sẽ cho mượn chỗ à?”

Bàng Thiệu Đình thật quá tốt số.

Chẳng qua chỉ là một đứa con nuôi, không ngờ lấy chồng rồi mà vẫn còn được Bang gia trọng dụng như vậy, ngay cả Lục Chinh cũng nể mặt cô ta vài phần.

Trong đôi mắt đứa bé ánh lên sự khó hiểu: “Có liên quan gì đến mợ con chứ?”

“Mợ con là em họ trêи danh nghĩa của Lục Chinh, con nói xem có quan hệ không? Có khi giữa hai người họ còn có một câu chuyện… khụ…”

Người phụ nữ mới nói được một nửa, thoáng chốc đã khựng lại, “Thôi bỏ đi! Mẹ nói với con những chuyện này làm gì cơ chứ…”

Cô bé còn muốn hỏi thêm nữa, nhưng đã bị mẹ lôi xềnh xệch về phía trước.

“A, chị Thối, chị đến rồi”

Trương Hân Hoa dò xét nhìn cô ta.

“Tôi họ Lưu, chị có thể gọi tôi là Tiểu Lưu, là tổng đạo diễn hiện trường chụp ảnh lần này, vừa rồi chúng ta đã nói chuyện với nhau qua điện thoại, chắc là chị có ấn tượng chứ?”

“Tiểu Lưu?”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận