Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Con Dâu Trời Phú

Miệng nhỏ nhếch lên, ngáp một cái, Ngô Hạ nằm yên, đắp chăn bông nhỏ lên người.

Thôi được rồi, vậy cô bé cũng đi ngủ…

Đêm dài, một đêm khó ngủ.

Đàm Thủy Tâm không ngủ yên suốt một đêm, lăn qua lăn lại, thế nào cũng chẳng nhắm mắt nổi.

Trằn trọc mãi mới chợp mắt được một chút, kết quả trời còn chưa sáng đã lại tỉnh giấc.

“… Sao bà đã dậy? Mấy giờ rồi thế?” Ông cụ bị động tác của bà đánh thức.

“5 giờ 15.”

Trời vẫn còn tối.

“Bà dậy sớm thể làm gì?”

“Tôi muốn đi gặp Đàm Hi, thuận tiện nhìn chắt của tôi.”

“Vớ vẩn! Mới sáng sớm, bà không đi ngủ đi mà cứ nghĩ Đông nghĩ Tây..” Hơn nữa, có muốn đi thăm cũng chẳng cần vội vàng như thế, rõ ràng là tự giày vò bản thân.

“Không ngủ được, tôi dậy trước đây.”

“Bà!”

Bà cụ xuống nhà làm bữa sáng, lại tự mình quét tước vệ sinh, dường như không làm gì đó thì bà sẽ thấy không yên trong lòng.

Cuối cùng cũng chờ đến bảy giờ rưỡi, bà cụ liền gọi điện thoại cho Trần Khải.

“… Thanh Tuyền Thiên Vực, khu C, số 19… Được, tôi nhớ rồi. Đừng nói gì với A Chinh vội nhé, tôi không có ác ý, chỉ muốn được nói chuyện với con bé.”

Đúng 8 giờ, bà cụ Lục gọi bác Từ. Bác Từ liên lái xe chở bà tới thẳng chỗ Đàm Hi ở.

Lúc đó, Đàm Hi đã tập xong yoga trong nhà, mặc áo khoác ngoài, cầm khăn, chuẩn bị ra ngoài chạy hai vòng.

8 rưỡi, cô chạy xong liền quay trở về.

Nhưng tới trước cửa thì lại nhìn thấy một bóng dáng rất quen mắt đang ngó nghiêng nhìn xung quanh.

Đàm Hi dừng bước, chậm rãi tới gần, thử hỏi một tiếng: “Bà?”

Đàm Thủy Tâm lập tức khựng lại, bỗng nhiên xoay người, trong nháy mắt nhìn thấy Đàm Hi thì hai hốc mắt lập tức đỏ hồng, rơm rớm nước.

Hai người đã có năm năm không gặp, hơn một nghìn ngày đêm, nhưng không hề có cảm giác xa lạ gì nhau.

Người già, phong thái vẫn như cũ.

Người trẻ, vẫn tự tin như năm nào.

“Hi Hi…”

“Vào nhà rồi nói sau, bên ngoài lạnh lắm.” Đàm Hi cười với bà cụ.

Trong toàn bộ Lục gia và Bàng gia, chỉ có Đàm Thủy Tâm là đối xử với cô nhiệt tình nhất.

“Bác Từ cũng vào đi ạ, bên trong nhà có lò sưởi.”

Ba người vào nhà, trong nhà quả thực rất ấm, y như ở giữa tháng ba mùa xuân vậy.

“Mọi người ngồi đi.” Đàm Hi dẫn người vào phòng khách rồi đi vào bếp pha trà.

“Vừa mới quay về không lâu nên trong nhà chỉ có trà xanh, không biết hai người có uống được không nữa.” Đàm Hi đặt cốc xuống, đang định ngồi thì đột nhiên…

“Mommy!” Một tiếng hét kinh thiên động địa, là giọng của Ngộ Hạ.

Sắc mặt Đàm Hi khẽ thay đổi, cũng không rảnh tiếp đón bà cụ Lục nữa mà lập tức đứng lên đi về phía phòng ngủ.

Đàm Thủy Tâm cũng nhanh nhẹn theo sau, yên lặng không hề nói nhiều.

Đẩy cửa ra, Ngộ Hạ mặc váy ngủ in hoạt hình nhào lên, rúc vào ngực Đàm Hi khóc cực kỳ đau lòng.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận