Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Con Dâu Trời Phú

“Một chàng trai thật đàng hoàng!” “Sao không có người trong tộc đi cùng thế, chỉ có một người tới sao?”

Bỏ qua tiếng bàn tán bên ngoài, ở bên trong, Nghệ An đang tò mò5nhìn ngắm đôi chim nhạn. “Ở đâu ra thế?” Vệ Kỳ bày ra tư thế giương cung bắn.

Nghi An không tin, “Tháng Giêng lạnh như thế, chim nhạn đều bay về phương Nam tránh rét hết rồi, chàng đi đầu bắn chứ?”

“Tất nhiên ở đâu có thì chạy tới đó săn rồi.”

Nghi An nhướng mày. Cao Xương ở phía sau không nhịn được, “Phu nhân, tướng quân phải đi một chuyến về phía Nam mới…”

“Ai cho ngươi lắm miệng.” Sau lễ Nạp Thái là Vấn Danh.

Lên chùa xin quẻ, quẻ phán duyên trời tác3hợp.

Ngày bảy tháng Ba, lễ Nạp Cát, lại gọi là “quá văn định“. Vệ Kỳ chuẩn bị tam sinh* rượu lễ, cũng chính thức gửi sinh thư**.

*Tam sinh: ba loại gia súc để cúng tế là bò, dê, lợn. *Sính thư: thư cầu hôn. Ngày mùng ba tháng Tư, ngày Nạp Trưng, cửa lớn rộng mở, rất nhiều rương gỗ đỏ được nâng ra khỏi phố, xuyên qua các con đường, cuối cùng đưa vào nhà gái. Trong lúc đưa lễ, có một người hầu sơ ý vấp ngã làm rơi một rương gỗ đỏ, bạc trắng lăn ra đầy đất.

Bốn phía vang lên tiếng hít khí lạnh của dân chúng đứng nhìn. Tuy nói vào ngày đưa sính lễ, nhà trai sẽ chuẩn bị “tiền biểu”, nhưng số lượng bao nhiêu lại tùy thuộc vào từng gia đình.

Phong phú như thế này quả thực hiếm có.

Mà đây mới chỉ là một tương đấy, còn vô số rương khác đang không ngừng được nâng vào trong nữa kìa. “Cô nương nhà này tốt số thật!”

“Tướng quân đón dâu, làm sao có thể keo kiệt được chứ?”

Bào ngư, hàu, sò điệp, nấm đông cô, tôm, mực, hải sâm, vây cá, bong bóng cá, đủ mọi loại hải sản.

Trái dừa, ý là sớm có con trai. Long nhãn khô, cành khô, hồ đào khô, cành cây tươi, mang ý nghĩa sinh sôi nảy nở.

Tráp nhỏ, bên trong có hạt sen, bách hợp, cây trắc bách diệp, hai cặp cau, hạt vừng, đậu đỏ, đậu xanh, táo đỏ, hồ đào, long nhãn, còn có dây tơ hồng, bao lì xì đỏ, vàng, trang sức, cùng với một cặp nến long phượng, một đôi câu đối.

Bên trên gọi là “lễ bánh“.

Nghi An nhận lễ thì tất nhiên phải đáp lễ. Có điều Vệ Kỳ đã cho người chuẩn bị nên bản thân nàng vô cùng nhàn nhã.

Ngày năm tháng Năm, ngày đón dâu. Nghệ An được nha hoàn gọi dậy từ sớm, mặc quần áo, chải đầu, trang điểm. Vệ Kỳ mặc hỷ bào màu đỏ, cưỡi trên chiến mã, theo sau là thần binh. Dòng người cuồn cuộn tiến vào phố nhỏ.

Vốn dĩ tân nương sẽ được huynh trưởng cũng lên kiệu, nhưng vì Nghi An không có, Vệ Kỳ lập tức tiến quân thần tốc, bế nàng lên rồi đưa vào kiệu hoa. “Từ nay về sau, ta không chỉ là phu quân của nàng mà còn là người nhà mẹ đẻ của nàng.” Nghi An khoanh tay ôm lấy đầu vai người đàn ông, nhoẻn miệng cười.

“Được.” Về đến phủ tướng quân, người xướng lễ đã chờ từ lâu, “Tân lang tân nương, hai họ hợp làm một, trước thời phụng tổ tiên, sau sinh con đẻ cái.”

“Nhất bái thiên địa!” Vệ Kỳ và Nghệ An đồng thời xoay người ra phía cửa chính vái lạy. “Nhị bái tổ tiên!”

Đúng lúc này, một giọng nói cao vút đè âm thanh của người xướng lễ xuống. “Bệ hạ giá lâm!” Khách khứa đồng thời ồ lên, ánh mắt Vệ Kỳ nghiêm nghị, khẩn trương, Nghệ An túm chặt làn váy theo bản năng. Toàn trường tĩnh mịch đến mức có thể nghe cả tiếng kim rơi. Thú Thành Để bước vào chính đường trong bầu không khí như thế.

Mọi người quỳ lạy: “Cung nghênh thánh giá…”

Vệ Kỳ và Nghệ An cũng không phải ngoại lệ. Thú Thành Đế ngồi xuống ghế đầu, vung tay lên: “Bình thân. Trẫm nghe nói nhà Vệ khanh gia có hỷ nên tới chia vui.”

“Mạt tướng có tài đức gì mà làm phiền thánh giá…” “Không sao.” Tiêu Quý Thừa nở nụ cười, tầm mắt tùy ý nhìn sang phía tân nương, ánh mắt sắc bén tựa như muốn nhìn xuyên qua khăn che mặt để thấy rõ gương mặt che giấu bên trong.

Vết thương của Hòa Tuyền đã sớm lành lại, hiện giờ việc hầu hạ Hoàng để lại trở về tay hắn. Giờ phút này, ánh mắt hắn nhìn tân nương chẳng khác gì với Thú Thành Đế cả.

Lúc trước tới phủ Tướng quân bắt người, hắn đã cảm thấy nữ tử này rất quen mắt, khuôn mặt xinh đẹp như vậy, nếu đã gặp qua thì chắc chắn sẽ không quên.

Nhưng mà hắn lại nghĩ mãi cũng không nhớ ra được. Trong thời gian dưỡng thương, hắn vừa hận Vệ Kỳ, vừa cố đào trong ký ức, hắn đã nhớ ra rồi!

Không ngờ đó lại chính là Dao Thù cô nương đã khiến toàn trường kinh diễm trong Di Hồng Viện. TX Hòa Tuyền lập tức báo cáo, lúc này mới có chuyện Thú Thành Đế ngự giá thân chinh.

Vệ Kỳ tiến lên, cung cung kính kính hành lễ: “Bệ hạ bao dung, mạt tướng từ nhỏ đã mất cha, không bao lâu2sau lại mất mẹ, cũng không thân gì với tông tộc, lớn lên trong cô độc, lẻ loi một mình. Nhờ được Bệ hạ thưởng thức, đi theo bên cạnh người, có cầu quân phụ, không những là vua mà còn là cha. Mạt tướng to gan, khẩn cầu Bệ hạ ngồi ghế trên, chịu một bài thành tâm của phu thê5chúng thần!”

Nói xong liền vén áo gấm lên, hai đầu gối hạ xuống. Tân lang đã tỏ thái độ, tất nhiên tân nương cũng học theo.

Đã nói tới nước này rồi, nếu Thú Thành Đế còn cố tình làm khó ngay trước mặt khách khứa thì chỉ sợ ngày mai, tin tức tân để khắc nghiệt, thiếu tình cảm sẽ như mọc6cánh mà bay khắp phố lớn ngõ nhỏ.

Trong thời điểm quan trọng vừa mới thâu tóm Đại Diệu, sắp xuất chinh diệt nước Lê, nếu làm vậy thì sẽ khiến thần dân sợ hãi, một khi hậu phương bất ổn thì tiền tuyến cũng chịu liên lụy.

Huống chi, hắn còn tính toán trong lúc xuất chinh sẽ để Vệ Kỳ giám quốc5nữa. Dù suy xét từ góc độ nào thì lúc này cũng đều không thể làm khó dễ.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận