Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Con Dâu Trời Phú

Giờ anh ta là đội trưởng của “Lôi Thần”, là thủ lĩnh của đội đặc công vương bài của Hoa Hạ, một khi làm việc gì đều là đại biểu cho quân đội, thậm chí là toàn bộ quốc gia.

“Lập tức dừng hành vi của cậu lại!” Lục Chinh lạnh lùng quát lên, như thể đội trưởng Lôi Thân năm đó dẫn dắt mọi người vượt qua mưa bom bão đạn để bảo vệ tôn nghiêm của quân nhân Hoa Hạ đã trở lại.

Thời Cảnh lập tức đứng bật dậy, sống lưng thẳng tắp, hai tay để dọc theo đường chỉ quần, sau đó, giơ tay phải lên, làm quần lễ.

Hết thảy đều là phản ứng xuất phát từ bản năng tiềm thức, chờ đến khi anh ta nhận ra mình vừa làm gì thì trong mắt bừng tỉnh, nụ cười khổ dân hiện lên trêи môi.

Mà Lục Chinh vẫn ngồi yên không nhúc nhích, ánh mắt thâm trầm.

“Lão Lục, nói thật nhé, mẹ kiếp, tôi không hiểu nổi rốt cuộc cậu đang nghĩ cái gì nữa! Năm đó nói rời đi là rời đi, giờ sống chết cũng không muốn về, cậu thật sự bằng lòng làm thương nhân cả đời à? Từ bỏ tín ngưỡng, từ bỏ theo đuổi, từ bỏ Lôi Thần sao?”

Lục Chinh không nói gì. “Ha…” Thời Cảnh cười tự giễu, “Chắc hẳn ông Cát với ông Bàng cũng đã nhắc câu chuyện quay về bộ đội đặc công rồi, tại sao cậu lại không đồng ý hả?”

“Như bây giờ không tốt hay sao?” Lục Chinh bình thản quá mức, thậm chí còn có phần lạnh nhạt, “Không có tôi, Lôi Thần vẫn cứ là vua của bộ đội đặc công. Mấy năm nay, cậu đã làm rất tốt.”

“Không… không giống nhau.” Mất Lôi Thần thì chiến đội Lôi Thần đã sớm không còn linh hồn nữa rồi.

Năm đó, Lục Chinh có danh hiệu là Lôi Thần, dùng tên của anh để đặt tên cho cả một đội đặc công, có thể thấy anh là một sự tồn tại không thể thay thế tới mức nào.

“Lão Lục, nói thật nhé, mấy năm nay tôi đã thử dẫn dắt Lôi Thần mở ra một mảnh trời mới, nhưng kết quả chỉ là tạm được thôi. Tuy rằng tôi do cậu đào tạo ra, nhưng hiển nhiên không thể trò giỏi hơn thấy được.”

“À Cảnh…”

“Cậu nghe tôi nói hết đã,“ Thời Cảnh xua tay với anh, “Đối với bộ đội đặc công tác chiến mà nói, đặc biệt là chiến đội Lỗi Thần đứng trêи đỉnh cao nhất của bộ đội tinh nhuệ thì không có tiến bộ chính là sự thụt lùi lớn nhất! Ông Cát đã nhìn thấy hết thảy, mà trình độ trước mắt của tôi cũng chỉ được tới mức này thôi, nếu không thể thay máu kịp thời thì sớm muộn cũng sẽ xong đời!”

“Không phải buồn lo vô cớ gì đâu, cái này gọi là linh cảm về nguy hiểm. Năm đó cậu đã dạy tôi thế nào, quên rồi hay sao?”

Lục Chinh cụp mắt nên không nhìn rõ cảm xúc của anh lúc này là gì,“… Không quên.”

“Vậy tại sao cậu lại không chịu trở về: Vì Dịch Phong Tước? Hay vì Lục gia?”

Lục Chinh nhìn anh ta một cái thật sâu: “Vậy ra hôm nay cậu tới làm thuyết khách đấy à?”

Anh chợt hừ lạnh: “Thời Cảnh, cậu cũng biết, cậu là do tôi dẫn dắt mà thành! Cái trò vây Ngụy cứu Triệu này còn muốn chơi với tôi sao?”

Ánh mắt Thời Cảnh hơi lóe.

“Cậu muốn dùng chuyện quay về quân ngũ để rời sự chú ý của tôi đi chỗ khác, mặc kệ cậu tiếp tục tra xét chuyện của Dịch Phong Tước chứ gì?”

“Nói chuyện!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận