Lời nói bá đạo có phần hống hách của Diễm Nguyệt Kỳ làm sắc mặt Lạc Nam trở nên cổ quái...
Quả nhiên đúng với lời tỷ muội Hồng Liên từng nói, tính tình của nàng thật nóng như lửa, không những nóng nảy còn tràn ngập sự bá đạo cường thế...
Hai tên Lang Vương và Hầu Nham sắc mặt giận đến tái mét, không biết bao nhiêu năm rồi chưa từng có ai dám làm trái ý bọn hắn, chứ đừng nói chi là ngang nhiên xem thường như vậy...
“Hừ, đừng tưởng top 10 Hoàng Kim Bảng là có thể làm càn, xét về tuổi tác ngươi chỉ là nha đầu chưa dứt sửa, phải gọi chúng ta một tiếng tiền bối!” Lang Vương cười lạnh ra vẻ nói...
“Đúng vậy! Ngươi giết trưởng lão của tộc ta, phải để mạng lại bồi thường!” Hầu Nham dữ tợn lên tiếng phụ họa...
Bọn hắn mặc dù nghe qua không ít chiến tích của Diễm Nguyệt Kỳ, nhưng cũng không cho rằng bản thân mình kém hơn... Dù sao thì đẳng cấp của ba người có sự tương đương với nhau...
Huống hồ lúc này là hai đánh một...
“Sống cho lâu sắp xuống mồ rồi, mà tu vi chỉ có bấy nhiêu đấy, phế vật vô dụng còn tự hào? Thời gian các ngươi tu luyện đến thân chó hết rồi sao?”
Trước sự cường thế của hai tên Tộc trưởng Yêu Thú, Diễm Nguyệt Kỳ không mặn không nhạt nói...
Chỉ là ai cũng nghe ra ý chế giễu của nàng...
“Ngươi...” Hai tên Lục giai Hậu Kỳ tức đến nói không nên lời...
Quả thật nếu so về tiến độ tu luyện, hai bọn hắn quả thật kém xa nàng..
“Hầu huynh, nữ nhân này không thể nói lý, Chỉ có đánh thôi!” Lang Vương nhìn sang Hầu Nham trầm giọng nói...
“Chiến! Giết chết nàng và đồng bọn!” Hầu Nham gật đầu tán thành...
Trong lúc nhất thời, hai luồng sát khí kinh thiên động địa cuồn cuộn mà ra, ép mạnh về Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ...
“Hừ!” Diễm Nguyệt Kỳ hừ nhẹ một tiếng, khí thế vô hình phát ra, hoàn toàn không bị ảnh hưởng...
Không biết vô tình hay cố ý, nàng vậy mà bỏ mặt Lạc Nam một mình chống chọi hai luồng sát khí kinh khủng kia...
Lạc Nam gương mặt vẫn bình thản, Thiên Hạ Vô Song không gây áp lực cho người khác thì thôi, muốn dùng sát khí kinh sợ hắn? Nằm mơ sao?
Nhìn thấy tên này vậy mà thản nhiên như không trước sát khí của hai con Lục giai Hậu Kỳ, đôi mắt Diễm Nguyệt Kỳ lóe lên một tia thưởng thức...
“Chết đi!”
Chứng kiến sát khí không đả động được hai người Lạc Nam, Lang Vương dữ tợn gầm lên, hư không trước mặt hắn nhanh chóng nứt ra, một cái sói trảo phô thiên cái địa chém xuống Diễm Nguyệt Kỳ...
Mà Hầu Nham cũng không cam lòng yếu kém, nấm tay bao phủ cuồn cuộn Dung Nham nóng chảy, một đấm tung mạnh về thân thể nàng...
Không có chiêu thức, đơn giản chỉ là chưởng khống lực lượng và thân thể, nhưng không gian vậy mà đã có vài vết nứt xuất hiện...
Lục giai Hậu Kỳ quá mạnh...
Tốc tốc tốc...
Lạc Nam liên tục thi triển tốc biến ba lần liên tiếp rời xa chiến trường, uy lực công kích của Lục giai Hậu Kỳ quá mức khủng bố, đứng gần rất dễ bị vạ lây...
Mà trước hai loại công kích mãnh liệt kinh khủng kia, Diễm Nguyệt Kỳ chỉ lười biếng nói:
“Dùng toàn lực đi! Bổn tọa không có nhiều thời gian!”
Theo sau đó, thân thể mê người vẫn đứng im bất động, Kim Ô Hư Hỏa cuồn cuộn mà ra, hình thành hai cái Thiên Hỏa Thủ, hướng về hai luồng công kích chọp đến...
Ầm...
Ầm...
Khác với lần ra tay trước, lần này Thiên Hỏa Thủ không dễ dàng đốt cháy kẻ địch, trái lại cùng công kích của đối thủ phát nổ, đồng quy vu tận...
“Lục giai Hậu Kỳ quả nhiên không dễ trêu!” Lạc Nam chứng kiến cảnh này lẩm bẩm nói...
Thiên Hỏa Thủ dễ dàng tiêu diệt Hầu Tam và Lang Thương, nhưng hiện tại chỉ có thể tiêu hủy công kích của hai tên trước mặt này...
Mặc dù là vậy, nhưng nhìn biểu tình ngưng trọng và phần lông nơi cánh tay bị thiêu trụi của hai tên Yêu Thú, không khó để nhận ra, nhờ có Dị Hỏa mà Diễm Nguyệt Kỳ chiếm thượng phong một chút...
Mỗi một thiên tài trên Hoàng Kim Bảng đều có khả năng chiến đấu vượt cấp, huống hồ nằm ở top 10 như Diễm Nguyệt Kỳ?
“Muốn chiến toàn lực? Như ngươi mong muốn!”
Hầu Nham và Lang Vương nhìn nhau gật đầu...
“Pháp Thiên Tướng Địa!”
Hầu Nham gầm thét một tiếng, lại thi triển vũ kỹ này, thân thể đỏ rực vươn cao đến vài trăm trượng, so với Hầu Tam trước đó to hơn vài lần...
Thân mặc Dung Nham Giáp có lực phòng ngự kinh khủng...
Ý niệm vừa động, một thanh Búa nóng rực như núi lửa phun trào xuất hiện trên tay hắn...
Phần Sơn Chiến Phủ - Thiên Cấp Hạ Phẩm Pháp Khí nổi danh của Hỏa Hầu tộc...
Mà bên cạnh hắn, Lang Vương lại không hóa thành Bản Thể như đám Địa Lang khác, trái lại vẫn giữ nguyên trạng thái thú nhân...
Bất quá theo ý niệm của hắn, thân thể đột ngột nở rộng, cơ bắp như được kích thích trở nên gân guốc dữ tợn, đôi mắt đỏ ngầu như máu, móng vuốt sắt lẹm dài ra, trở nên cao to lực lưỡng...
Mặc dù không khủng bố như Pháp Thiên Tượng Địa, bất quá so với kích cỡ bình thường lực lưỡng hơn vài lần...
Không giống Hỏa Hầu nhất tộc, Vũ khí của Địa Lang nhất tộc chính là móng vuốt của chúng, thực lực càng cao móng vuốt càng sắc bén và cứng cáp...
10 móng vuốt dữ tợn trên đôi tay như mười thanh Địa Cấp bảo Đao, hết sức kinh khủng...
“Chuẩn bị xong chưa?” Diễm Nguyệt Kỳ nhếch lấy đôi môi khẽ hỏi...
Không còn sự lười biếng lúc đầu, trong đôi mắt kiêu ngạo của nàng đã nồng nặc chiến ý, một tia lôi đình lấp lóe càng tăng vẻ ngoài cao quý của nàng...
Xoẹt xoẹt...
Cánh tay phải vươn lên, một tia lôi đình lóe mắt sáng rực cùng âm thanh chấn động tinh thần người khác...
Ánh sáng nhạt đi, trong bàn tay mềm mại của nàng xuất hiện một thanh quyền trượng thần bí...
Quyền trượng toàn thân bạc trắng như sấm, lôi đình chi lực bên trong không ngừng thét gào, như muốn phá hủy tất cả...
“Thanh quyền trượng này..” Lạc Nam lẩm bầm một tiếng, cười khổ nói:
“Không hổ là nội tình của Bát cấp thế lực!”
Thanh Lôi Đình Quyền Trượng này do chính hắn cùng Hồng Liên, Tình Nhi lấy được trong động phủ Tà Hoàng...
Khi đó chỉ là một kiện Địa Cấp Thượng Phẩm Pháp Khí mà thôi...
Không nghĩ tới hiện tại đã trở thành Thiên Cấp Hạ Phẩm pháp khí...
Diễm gia vốn có Pháp Khí Thiên Cấp khác, bất quá Lôi Đình Quyền Trượng là món quà hai nữ nhi tặng, Diễm Nguyệt Kỳ hết sức yêu thích, vì thế bỏ ra cái giá lớn tìm nguyên liệu, đồng thời thuê Luyện Khí Sư nổi tiếng nâng cấp nó...
Pháp Khí của Tà Hoàng quả nhiên không phải tầm thường, sau khi nâng cấp uy lực tăng mạnh, Diễm Nguyệt Kỳ từ đó chính thức dùng nó làm Vũ Khí chính của mình...
“Ngươi rời xa thêm một chút!” Diễm Nguyệt Kỳ nhìn Lạc Nam liếc mắt, hiển nhiên sắp chiến đấu toàn lực, sợ tên này chịu không nổi...
“Không thành vấn đề!” Lạc Nam cũng không sỉ diện hảo làm gì, nghiêm túc lùi xa thêm trăm dặm...
Hắn có Thấu Thị Vạn Lý, dù rời xa vẫn không lo bỏ lỡ tình hình chiến đấu...
“Hãy trả giá cho sự kiêu ngạo của ngươi!” Hầu Nham trước hết tấn công...
Thân thể khổng lồ đạp mây, Phần Sơn Chiến Phủ thô bạo nện xuống đầu Diễm Nguyệt Kỳ...
Như muốn nghiền chết một con kiến hôi, không dùng chiêu thức hoa mỹ, trái lại tràn đầy thô bạo...
Một búa này vừa ra, như núi lửa thét gào, nhiệt độ không khí nóng lên kịch liệt, đổi lại là Luyện Hư Hậu Kỳ bình thường, sẽ phải chật vật một phen, thậm chí ăn thiệt thòi không nhỏ...
Tuy nhiên Thiên Tài Hoàng Kim Bảng không thể nào bình thường được...
Ầm...
Trước cây búa khổng lồ như thái sơn áp đỉnh, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn ung dung bình thản, tay cầm quyền trượng nâng lên không trung...
Keng
Lôi đình phá không mà ra, cánh tay mảnh khoảnh ung dung cầm quyền trượng như một nữ thần cao quý...
Quyền trượng chống đỡ một búa có thể phần sơn của Hầu Nham...
Như mỹ nhân đối chiến quái thú khổng lồ, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn ngạo nghễ, sống lưng thẳng tắp...
Mà Hầu Nham cắn chặt răng, thân thể khổng lồ của hắn cố gắng đè ép thanh búa lớn để nghiền chết nàng...
Nhưng mọi chuyện chỉ tốn công vô ích...
Diễm Nguyệt Kỳ như một hòn đá nhỏ cứng rắn kiên cố nhất, dù hắn cố gắng cỡ nào vẫn không thể lay động...
Nơi vị trí hai thanh Pháp Khí va chạm, không gian từng tầng đổ nát, bên dưới mặt đất càng là bị chấn động đến mức đảo ngược, hình thành thung lũng sâu không thấy đáy...
Lạc Nam toàn thân khí huyết cuồn cuộn, Mộc Quy đã xuất hiện trước mặt hắn từ bao giờ, che chắn dư ba công kích...
“Đi chết đi!” Lang Vương thân thể biến mất trong hư không...
Một lần nữa xuất hiện đã ở phía sau Diễm Nguyệt Kỳ, móng vuốt sắt lẻm tìm đến gáy ngọc của nàng...
“Cẩn thận!” Lạc Nam lo lắng nhắc nhở, Hợp Linh Chưởng đã ngưng tụ trong tay...
“Muốn đánh lén bổn tọa?” Diễm Nguyệt Kỳ cười nhạt...
Không đợi Lạc Nam cứu viện, một tiếng gáy thanh lãnh vang vọng thiên không...
Từ thân thể Diễm Nguyệt Kỳ, vô tận Hỏa Diễm cấp tốc tiến ra, hình thành một con Kim Ô vàng rực, ngạo thị chúng sinh...
Kim Ô liếc mắt khinh thường nhìn Lang Vương, móng vuốt hừng hực Hỏa Diễm vồ đến hắn...
“Không ổn!” Cảm nhận hơi nóng bá đạo, Lang Vương thu hồi công kích, lập tức lùi lại...
Bản năng cho hắn biết, nếu ám sát nữ nhân này kẻ chịu thiệt sẽ là mình...
“Đó là Hỏa Linh của Kim Ô Hư Hỏa, mặc dù không thể rời khỏi chủ nhân chiến đấu như Tứ Linh Vệ Hồn của công tử, bất quá dư sức bảo vệ nàng!” Kim Nhi lên tiếng giải thích nói...
Lạc Nam gật đầu nhìn hư ảnh Kim Ô kia, xem ra Dị Hỏa sắp trưởng thành sẽ hình thành Hỏa Linh, có được linh tính nhất định...
Tử Tâm Phần Không Viêm của hắn còn chưa đạt đến giai đoạn này...
...
“Đại Bão Cát!”
Lang Vương vừa lùi lại cũng không rãnh rỗi, trái lại lập tức ngưng tụ Thiên Cấp Vũ Kỹ của tộc mình...
Ba cơn bão cát như có thể hủy thiên diệt địa cuốn đến thân thể nàng...
Xoẹt...
Như một tia chóp, thân hình Diễm Nguyệt Kỳ đột ngột biến mất, Phần Sơn Chiến Phủ trong tay Hầu Nham mất đi mục tiêu công kích nện mạnh xuống mặt đất...
Ầm...
Mặt đất chia làm hai nữa, chôn vùi không ít thi thể yêu thú xấu số...
Mà Diễm Nguyệt Kỳ đã xuất hiện trên đỉnh đầu Hầu Nham...
Thành công né tránh Đại Bão Cát cuốn qua...
Ầm Ầm Ầm...
Lôi Đình Quyền Trượng liên tục đánh ra ba tia sét dữ dội...
“Hừ!” Trước thế công mãnh liệt của nàng, Hầu Nham hừ lạnh một tiếng, Phần Sơn Chiến Phủ nâng lên trong tay, muốn dùng nó ngăn cản lôi đình đánh xuống...
Liên tục bị đẩy lùi hơn chục bước, Hầu Nham rốt cuộc đứng vững, gương mặt hắn khó tin đến vặn vẹo, có tu vi bằng nhau, vậy mà chỉ có thể bị nữ nhân này đè lên đánh...
Trong lòng hắn ủy khuất đến cực hạn, phẫn nộ cắm Búa lớn xuống mặt đất, ngầng đầu rít gào:
“Hỏa Hầu Bình Thiên Quyền”
Hỏa Hầu lại xuất hiện, cùng lúc với Hầu Nham, thi triển một cú đấm khủng bố khiến không gian phát nổ...
Gương mặt Diễm Nguyệt Kỳ rốt cuộc hiện lên một tia nghiêm túc, trước công kích toàn lực của đối thủ cùng cấp, nàng không dám chủ quan, môi thơm khẽ mở quát:
“Kim Ô Nhất Chưởng!”
GÁY...
Theo âm thanh ngạo nghễ cửu tiêu vang lên, bàn tay mềm mại của Diễm Nguyệt Kỳ chưởng mạnh đến một quyền đang đến của Hầu Nham...
Một chưởng ấn hình dạng thần thú Kim Ô mang theo đầy trời Dị Hỏa phá không mà ra...
ẦM...
Như sao băng va đập, vụ nổ hình nấm bao phủ không trung, âm thanh chấn động lên đến hàng vạn dặm...
Diễm Nguyệt Kỳ thối lui hơn mười bước mới đứng vững thân hình...
Mà Hầu Nham càng thê thảm hơn, cánh tay của hắn bị ngọn lửa vàng thiêu đến tận xương cốt, phun ra một ngụm máu tươi...
“Đại Bão Cát!”
Lang Vương nhân lúc Diễm Nguyệt Kỳ sơ suất, lại là ba cơn bão cát cuốn mạnh mà đến...
“Âm hồn bất tan!” Diễm Nguyệt Kỳ nhíu mày, đôi mắt kiêu ngạo trở nên lấp lóe...
Bầu trời nhanh chóng tối sầm, mây đen che phủ, Lôi Đình cấp tốc hình thành...
“Ngũ Lôi Oanh Đỉnh”
Theo tiếng hét của nàng, năm tia lôi đình phá không mà đến, đánh mạnh vào Bão Cát cuồn cuộn kia...
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Bão cát bị nghiền nát trông thoáng chốc, Lang Vương nhận phản phệ sắc mặt tái nhợt...
“Chiến Phủ Phần Sơn!” Hầu Nham một lần nữa cầm búa, điên cuồng hướng nàng đập tới...
“Đại Bão Cát!” Lang Vương cắn răng, tiếp tục tấn công...
Chứng kiến tình cảnh này, Lạc Nam hiểu ý định của hai tên Yêu Thú này, biết đánh không lại Diễm Nguyệt Kỳ, bèn muốn luân phiên công kích tiêu hao thể lực của nàng...
Lạc Nam có thể nhìn ra, thân là người trong cuộc Diễm Nguyệt Kỳ đương nhiên cũng vậy...
“Ý đồ rất tốt! Bất quá trước khi ta tiêu hao, các ngươi sẽ trở thành thi thể!”
Nàng bá đạo hừ một tiếng...
Theo sau đó, bên trong con mắt kiêu ngạo kia, có hừng hực hỏa diễm màu vàng xuất hiện, đan xen cùng bạch sắc lôi đình một cách hài hòa...
Trước ánh mắt khó tin của hai người Lang Vương, hư ảnh Kim Ô bên người Diễm Nguyệt Kỳ gào thét điên cuồng, một tia sét lớn đột nhiên tiến vào thân thể nó...
Không có vụ nổ kinh hồn xảy ra vì xung đột thuộc tính, trái lại Hỏa cùng Lôi trở nên hoàn mỹ dung hợp hơn bao giờ hết...
Nhìn Kim Ô vốn màu vàng hiện tại có thêm bạch sắc đan xen...
Một cảm giác nguy hiểm lan tràn khắp cõi lòng Hầu Nham và Lang Vương...
Nơi xa quan sát chiến cuộc, Lạc Nam lóe lên một tia thất thần trong tròng mắt...
Nàng quá ưu tú, quá tuyệt trần, quá cao quý...
“Keng, phát động Sử Thi nhiệm vụ: [Chinh Phục Mẹ Vợ], thành công thưởng một lần triệu hoán Vũ Kỹ, một lần triệu hoán Huyết Mạch, thất bại: Cùng Diễm gia trở mặt thành thù!”
Trong lúc hắn chưa định thần, âm thanh của hệ thống bất chợt vang lên...