“Lên đi!”
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thiên không chấn động, một kiện Chí Bảo được Lạc Nam ném lên, cấp tốc biến lớn.
Vẫn là một tòa cổ thành uy nghiêm sừng sững, nhưng thay vì nồng đậm cảm giác hạo nhiên chính khí như trước đây thì hiện tại lại có thêm khí tức âm u đầy huyền bí.
“Tòa thành này…”
Sự xuất hiện của tòa thành khiến đáy lòng Long Cùng dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt, có dự cảm không lành.
Mà quả nhiên đúng như cảm giác của hắn.
Chỉ thấy Lạc Nam nở nụ cười gằn, Nghịch Long Lực từ Long Lực Đỉnh như đại hồng thủy trào dâng bắn vào trong thành, cung cấp đại lượng nguyên liệu để kích hoạt.
NGAO NGAO NGAO NGAO NGAO…
Như chỉ chờ có thế, tòa thành vang lên những tiếng gầm rống vang trời, hàng nghìn Nghịch Long Hư Ảnh đằng không bay lên, ngạo thị bốn phương tám hướng, mang theo sức tàn phá dữ dội lao thẳng về phía Chí Tôn Long Ảnh do Tuần Long Giám triệu hoán mà ra.
Nhưng mọi thứ chưa dừng lại ở đó…
Từng ngõ ngách của tòa đại thành lắc lư như có thứ gì đó sắp trồi lên, từ đại địa mênh mông, các vách tường thành cổ kính, hàng loạt bộ xác rồng như đội mồ sống dậy…
Chúng nó cũng do Nghịch Long Lực ngưng tụ thành nhưng lại có thực thể hoàn chỉnh của Long Thi chân chính, ẩn chứa sức mạnh nhục thân và tử vong lực nồng đậm dị thường.
Hàng nghìn bộ Nghịch Long Thi điên cuồng bò ra khiến tất cả những người chứng kiến tê dại cả da đầu, chúng nó chẳng biết sợ chết là gì lao đến Long Cùng dùng đủ loại thủ đoạn công kích thô bạo và cuồng dã, từ gặm cắn, cấu xé cho đến tự bạo để đồng quy vu tận.
Thăng Long Thành vẫn có khả năng triệu hoán hàng loạt Hư Ảnh Long Tộc tùy vào loại Long Lực mà nó được hấp thụ…nhưng kèm theo một chức năng mới đó là sản sinh Long Thi, sản sinh những bộ xác rồng biết chiến đấu.
Nó không còn là Thăng Long Thành thuần túy, nó hiện tại có thể xưng là Thăng Long Tử Thành, một loại Long Tộc Chí Bảo kèm Tử Vong Chí Bảo.
Đương nhiên Thăng Long Tử Thành là hàng của Long Khuynh Thành, nhưng Lạc Nam và nàng phu thê nhất thể, vì vậy của nàng cũng chẳng khác nào của hắn cả.
Đặc biệt là ở bên trong Nghịch Long Vực của Lạc Nam và Long Khuynh Thành hợp sức thi triển, tất cả Nghịch Long Hư Ảnh và Nghịch Long Thi đều được tăng vọt sức mạnh, bọn chúng chẳng khác nào cá gặp nước, chiến lực đại tăng.
Trước sự vây giết của hàng nghìn Nghịch Long Hư Ảnh, Chí Tôn Long Ảnh của Tuần Long Giám bị chấn đến nổ tung, gào thét thảm thiết và cực kỳ không cam lòng.
“Đáng hận, là các ngươi ép bổn tọa!”
Trước sự bao vây tấn công dữ dội không ngừng của hàng nghìn Nghịch Long Thi, Long Cùng liên tiếp bại lui, toàn thân đầy rẫy các vết thương thê thảm, buộc phải sử dụng Long Đằng Thoát Xác để hồi phục.
Nhưng lần này đã có Tử Giới khảm Bất Hủ Kinh Văn bao vây, Long Đằng Thoát Xác đã không thể giúp hắn chạy trốn như Long Diên được nữa.
Bên trong Tử Giới, Tuyết Mộng cũng không cần giữ lại thực lực, nàng trực tiếp triệu hoán Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng của mình.
“Khốn kiếp, đã các ngươi muốn chiến, vậy bổn trưởng lão cùng các ngươi đại chiến đến cùng.” Long Cùng ngửa đầu gầm thét:
“Chiến Long Pháp Tướng!”
ONG!
Chiến ý động thiên, Chí Tôn Pháp Tướng hình thể như một vị Chân Long Đại Tướng cấp tốc hình thành.
Chỉ thấy nó toàn thân sáng rực hoàng kim sặc sỡ, trên thân có Chân Long Giáp bao phủ từ đầu đến chân, trong tay cầm một thanh Cốt Long Kích, giữa bụng là một cái đầu rồng to lớn đang ngự trị.
“Xếp hạng 55 trên Pháp Tướng Bảng, đây chính là Chiến Long Pháp Tướng.” Ánh mắt Lạc Nam híp lại, chiến lực của Chân Long Hoàng Tộc trưởng lão quả nhiên không thể xem thường.
Đáng tiếc tu vi của hắn chỉ là Tam Cảnh Chí Tôn, mà Tuyết Mộng lại chính là Tứ Cảnh Chí Tôn hàng thật giá thật.
Lạc Nam giải trừ Tiểu Vũ Kết Giới, tu vi của Tuyết Mộng và cả Long Cùng đồng loạt phục hồi…nhưng khí tức của Tuyết Mộng lại áp đảo hoàn toàn.
“Vĩnh Băng Ngưng Sát!”
Ngay lập tức, Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng phát động công kích mạnh nhất.
“Pháp Tướng Thần Thông – Vạn Long Quân Chiến!”
Không cam lòng yếu thế, Long Cùng ngửa đầu thét dài.
Chiến Long Pháp Tướng nâng lên Cốt Long Kích, từ thể nội bạo phát ra hàng nghìn tầng Chiến Vực kết thành Chiến Thế kinh thiên.
RỐNG!
Đầu rồng giữa bụng nó rít gào, sau lưng hiện ra hàng vạn Chân Long Hư Ảnh như một đội quân rồng khổng lồ sẳn sàng xuất trận.
“LÊN!” Long Cùng quyết tuyệt quát.
Chiến Long Pháp Tướng một Kích đâm ra, mang theo nghìn tầng Chiến Vực làm sức mạnh và hư ảnh vạn long rít gào, một Kích đủ sức càn quét thiên quân vạn mã.
Đáng tiếc…đối mặt với hắn là Tứ Cảnh Chí Tôn và Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng xếp hạng thứ 31 trên Pháp Tướng Bảng, vượt xa hạng 55 rất nhiều.
Nếu bên trong Vạn Long Quân Chiến của Chiến Long Pháp Tướng ẩn chứa đến hàng nghìn tầng Chiến Vực…thì ở trong vô vàn Băng Vĩnh Cửu đang càn quét mà đến của Vĩnh Cửu Tuyết Băng Tướng lại chứa đựng số lượng Sát Vực nhiều đến gấp đôi.
OÀNH OÀNH OÀNH…
Va chạm chính diện giữa hai môn Pháp Tướng Thần Thông, Sát Thế tàn nhẫn nghiền nát Chiến Thế, cả Cốt Long Kích và hàng vạn Chân Long Hư Ảnh đều bị Băng Vĩnh Cửu hóa thành băng điêu như một tác phẩm vạn long cùng xuất được điêu khắc bằng băng cực kỳ sống động.
RĂNG RẮC…
Cốt Long Kích cũng bị Vĩnh Băng Ngưng Sát nghiền nát, đến lượt toàn bộ Chiến Long Pháp Tướng bị biến thành một pho tượng băng khổng lồ.
“Cung chủ, bắt sống hay giết chết?” Tuyết Mộng nhìn Lạc Nam hỏi, giọng điệu mãnh liệt tự tin.
“Giết!” Lạc Nam thẳng thừng đáp:
“Chân Long Tộc mỗi kẻ đều có tôn nghiêm thà chết chứ không phục tùng, bổn cung muốn tác thành cho hắn!”
“Hiểu!” Tuyết Mộng gật đầu.
Ngay khi Long Cùng còn chưa kịp phản ứng, Gia Tốc Tổ Phù của Tuyết Mộng đã kích hoạt.
Tốc độ của nàng vượt lên hàng nghìn lần.
Băng Vĩnh Cửu trong tay sôi trào giáng xuống.
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, Long Cùng chỉ cảm giác nguy hiểm mãnh liệt kéo đến, còn chưa nắm bắt được bóng dáng địch nhân, lòng bàn tay của Tuyết Mộng đã đặt lên đầu hắn.
“Đừng hòng!”
Theo bản năng Long Cùng muốn triển lộ bản thể là Chân Long Hoàng Tộc để tự vệ…
Đáng tiếc thân rồng của hắn chỉ mới duỗi ra một nửa, Băng Vĩnh Cửu đã tầng tầng lớp lớp phong ấn một cách triệt để, hóa thành tượng băng nửa người nửa rồng một cách không hoàn chỉnh.
Mà đáng nói ở chỗ bên trong Băng Vĩnh Cửu của Tuyết Mộng luôn ẩn chứa nguồn sát khí khổng lồ, chúng nó sẽ xâm nhập và tàn phá dữ dội cơ thể và linh hồn của ngươi khi ngươi bị đóng băng.
Từng giọt từng giọt máu đã nhanh chóng từ cơ thể Long Cùng phun trào, nhuộm đỏ pho tượng từ bên trong vô cùng thê mỹ.
Lạc Nam chỉ chờ có thế, thản nhiên bước lại gần.
Tuyết Mộng hiểu ý phất tay, từ pho tượng băng hiện ra một lỗ hổng.
Mà cũng từ lỗ hổng đó, Lạc nam trực tiếp thi triển Đoạt Hồn và Đoạt Mệnh Tử Vong len lõi vào trong.
“Không…” Ánh mắt Long Cùng trợn trắng, một cảm giác bất lực dâng trào.
Hắn vẫn còn ý thức nhưng lại bị đông cứng không thể làm gì, chỉ có thể nhìn thấy Lạc Nam từng bước một rút ra Linh Hồn và sự sống của mình.
“Yên tâm đi, ngươi rất nhanh sẽ được giải thoát!” Lạc Nam cười nhạt một tiếng.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Long Cùng là một vị Tam Phẩm Chí Tôn, Linh Hồn và Sinh Mệnh của hắn đều cực kỳ bổ dưỡng.
Nhờ vào Linh Hồn của Long Cùng, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của Lạc Nam liền thăng cấp lên đến Nhị Tinh Chí Bảo, mà Hồn Tu của hắn cũng đột phá Hồn Thánh Tôn Trung Kỳ.
Chỉ tiếc là Nguyên Tu của hắn quá khó đột phá, dù rút sạch sinh mệnh và biến Long Cùng thành một bộ thây khô, tu vi Thánh Tôn Trung Kỳ của hắn vẫn dậm chân tại chỗ, chỉ nhích lên chút ít so với trước đây mà thôi.
Bất quá dù là như thế thì lần này thu hoạch cũng quá hời, Lạc Nam nhìn Tuyết Mộng nở nụ cười, nàng cũng đang ôn nhu nhìn lấy hắn.
Tử Giới rốt cuộc đạt đến giới hạn sắp sụp đổ.
Lạc Nam thu thi thể của Long Cùng vào, phất tay giải trừ Tử Giới.
Vừa mới thoát ra, bên cạnh liền xuất hiện một thân ảnh béo mập tóc trắng híp mắt nhìn lấy mình.
Lạc Nam xém chút nhảy dựng, vội vàng chắp tay cười: “Gặp qua Tiểu Quế Tử công công.”
Tiểu Quế Tử ngưng trọng nhìn Tuyết Mộng lạnh lùng điềm tĩnh đứng sau lưng Lạc Nam, lão không ngửi được một chút khí tức nào của Long Cùng nữa rồi, trong lòng âm thầm nghiêm nghị.
Nên biết rằng Long Cùng là Tam Cảnh Chí Tôn, mạnh hơn cả Long Diên…vậy mà đã bị biến mất bí ẩn sau khi bị Lạc Nam dùng Vĩnh Hằng Hắc Ám nhốt vào, khả năng đã là lành ít dữ nhiều.
Mà người đã tạo nên điều đó không ai khác chính là vị nữ nhân này.
“Nàng là Thiên Trưởng Lão của bổn cung.” Lạc Nam mỉm cười giới thiệu:
“Công công có thể gọi nàng là Tuyết Mộng Thiên Nữ.”
“Tuyết Mộng Thiên Nữ? đệ nhất mỹ nhân Đông Vực?” Tiểu Quế Tử cảm thán:
“Quả nhiên danh bất hư truyền, có thể cùng bệ hạ của chúng ta sánh vai.”
“Đa tạ.” Tuyết Mộng không ngạo không nịnh gật đầu.
Tiểu Quế Tử huy động phất trần, chẳng biết từ bao giờ đám đông ở Kinh Lôi Thành đã được giải tán, giọng điệu the thé nói:
“Bệ hạ muốn gặp Đông Hoa Cung Chủ!”
Lạc Nam gật đầu, nhìn Tuyết Mộng cười nói: “Chúng ta cùng đi!”
“Chỉ một mình ngài!” Tiểu Quế Tử thản nhiên đề nghị.
“Vậy ta không gặp nữa…” Lạc Nam bĩu môi.
Tiểu Quế Tử trầm mặc, biết không thể ứng phó với Lạc Nam theo lẽ thường, vì vậy liền đồng ý:
“Mời hai vị.”
…
ẦM!
Mặt bàn bị đập vỡ, Huyền Lôi Đế Tôn lạnh lùng chất vấn:
“Giỏi cho tên tiểu quỷ, ngươi muốn kéo Đỉnh Lôi Chí Quốc của trẫm vào ân oán của ngươi phải không?”
“Bệ hạ nói gì ta không hiểu.” Lạc Nam giả ngu.
Huyền Lôi Đế Tôn bất mãn nói:
“Ngươi sớm không ra muộn không ra, lại canh lúc Tiểu Quế Tử định thả bọn chúng thì xuất hiện, còn cố tình sử dụng Lôi Thuộc Tính làm chủ đạo, rõ ràng muốn ám chỉ Đỉnh Lôi Chí Quốc giết chết trưởng lão của Chân Long Hoàng Tộc, kéo chúng ta xuống nước.”
“Vậy sao?” Lạc Nam giật mình: “Tại hạ đâu có suy nghĩ nhiều như thế, lúc đó chỉ muốn tiêu diệt địch nhân mà thôi, ta cũng đâu có nói gì liên quan đến Đỉnh Lôi Chí Quốc.”
“Ngươi không nói nhưng ngươi hành động.” Huyền Lôi Đế Tôn giận dữ:
“Để lại nguyên liệu đúc Chí Tôn Pháp Tướng rồi biến đi, khi nào xong chuyện Huyết Hàn Lệ tự khắc được trả về.”
“Hắc hắc…” Lạc Nam cười xấu xa: “Nếu đã lỡ như thế rồi, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, chúng ta chung tay đối kháng Chân Long Hoàng Tộc nào.”
“Đỉnh Lôi Chí Quốc sẽ lập tức đính chính thủ phạm là Đông Hoa Cung Chủ, không liên quan gì đến chúng ta.” Huyền Lôi Đế Tôn điềm nhiên nói.
“Ai tin đây? Trước đó Tiểu Quế Tử công công và đám cường giả ở Kinh Lôi Thành đã đánh trọng thương bọn chúng nên ta mới có dịp ra tay.” Lạc Nam tủm tỉm nói:
“Người ngoài nhìn vào liền tưởng là chúng ta liên thủ giết Chân Long Trưởng Lão, bệ hạ có nhảy xuống hoàng hà cũng rửa không sạch.”
“Ngươi tính kế luôn cả trẫm?” Huyền Lôi Đế Tôn sát khí lóe lên: “Đừng tưởng trẫm không dám làm thịt ngươi!”
Tuyết Mộng biểu lộ lạnh lùng bước lên chắn phía trước Lạc Nam.
“Đừng vội, bệ hạ là đang đùa ta.” Lạc Nam đem Tuyết Mộng kéo về, mỉm cười nói:
“Đừng giả vờ nữa, ta biết bệ hạ từ đầu đến cuối đều chứng kiến tất cả, nếu bệ hạ không muốn rơi vào bẫy chỉ cần phái cường giả ngăn chặn ta giết Chân Long Trưởng Lão là xong mà.”
“Hừ, làm vậy khác nào nói Đỉnh Lôi Chí Quốc chúng ta sợ Chân Long Hoàng Tộc?” Huyền Lôi Đế Tôn hừ lạnh.
“Nếu không sợ thì liên thủ đối kháng chúng.” Lạc Nam thuyết phục.
“Trẫm không sợ Chân Long Hoàng Tộc cũng chẳng muốn kết minh cùng với ngươi.” Huyền Lôi Đế Tôn vẫn giữ vững lập trường.
Lạc Nam âm thầm nghiến răng, rốt cuộc hắn đã phần nào hiểu được cảm giác mà Trương tiểu thư của Trân Bảo Lâu phải chịu.
Hắn cố gắng thuyết phục Huyền Lôi Đế Tôn bất thành giống như cách mà Trương tiểu thư không thể thuyết phục hắn vậy.
Mỗi người đều có sự suy tính của riêng mình, không ai chịu nghe ai.
Bất quá Lạc Nam cũng có sự kiêu ngạo của riêng mình, Đông Hoa Cung cũng chưa mất giá đến mức nhiều lần cầu cạnh người khác kết minh.
Vì vậy sau khi nhận ra sự cương quyết của Huyền Lôi Đế Tôn, hắn cũng không níu kéo nữa, lấy ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật đưa đến:
“Nhờ bệ hạ giúp đỡ Huyết Hàn Lệ…chúng ta cáo từ.”
Nói xong cùng với Tuyết Mộng rời khỏi Lôi Đỉnh Cung.
Đợi Lạc Nam vừa đi khuất, thân ảnh Tiểu Quế Tử hiện ra bên cạnh đế tọa, không hiểu hỏi:
“Đông Hoa Cung Chủ là yêu nghiệt bình sinh hiếm thấy, bệ hạ thật sự không muốn đầu tư vào hắn sao?”
“Hắn là một biến số khó lường.” Huyền Lôi Đế Tôn khẽ nhắm mắt lại, giọng điệu phức tạp:
“Mỗi một người khi bước chân vào Kinh Lôi Thành đều ít nhiều sẽ bị Quốc Vận tác động đến, ngay cả Thất Cảnh Chí Tôn như An Hinh tỷ tỷ cũng không ngoại lệ.”
“Ấy vậy mà Quốc Vận thậm chí chủ động né tránh cái tên đó, hắn dường như là một kẻ nằm ngoài thế giới này.”
Tiểu Quế Tử âm thầm giật mình, thế gian lại có kẻ như vậy?
“Cho nên những kẻ dính líu đến hắn có thể nói là phúc họa khôn lường, càng thân thiết với hắn càng khó mà rút chân.” Huyền Lôi Đế Tôn trầm giọng nói:
“Khi chưa chắc chắn, trẫm không thể mang vận mệnh của hàng tỷ con dân ra đặt cược.”
Tiểu Quế Tử chắp tay cúi đầu: “Bệ hạ vì thiên hạ suy nghĩ là phúc của chúng sinh.”
Huyền Lôi Đế Tôn phất tay ra hiệu, Tiểu Quế Tử hiểu ý rời đi để lại nàng một mình.
Trong lúc nhất thời, Huyền Lôi Đế Tôn một người trầm tư thật lâu giữa đại điện tĩnh lặng…
…
“Huyền Lôi Đế Tôn rất mạnh, ít nhất cũng phải là Thất Cảnh Chí Tôn!” Tuyết Mộng nghiêm túc nói.
“Nàng cũng không nhìn rõ cảnh giới nào à?” Lạc Nam vuốt cằm.
“Thiếp thân không…” Tuyết Mộng lắc đầu: “Tu vi chênh lệch quá lớn, bất quá có thể khẳng định Huyền Lôi Đế Tôn còn mạnh hơn cả Đông Hoa Chí Tôn ngày trước.”
“Cái này cũng dễ hiểu, sư phụ ta đã tiêu hao hơn tỷ năm rồi…” Lạc Nam thở dài một tiếng, chẳng biết nàng đã thành công phục sinh hay chưa.
Tuyết Mộng thay đổi chủ đề, quan tâm nhắc nhở: “Sau chuyện lần này, Chân Long Hoàng Tộc chắc chắn liệt cung chủ vào hàng ngũ đại địch không chết không thôi, những lần sau sẽ không tùy tiện cử ra Chí Tôn cấp thấp như thế.”
“Ta hiểu.” Lạc Nam nở nụ cười: “Bất quá đối mặt với Long Tộc, ta luôn tự tin vào chính mình!”
“Cung chủ có dự định gì?” Tuyết Mộng hỏi.
Hắn nhún vai, sát khí chậm rãi dâng lên:
“Long Diên vẫn chưa chết!”
…
Chúc cả nhà ngủ ngon <3
///
Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:
- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU
- Momo và viettelpay: 0942973261
- Paypal: [email protected]
E chân thành cảm ơn