Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Con Thiên Tài Và Bố Tổng Tài Tiểu Thiên Cường Hoan

Chương 1726

Tô Nhan là con gái An Mật. Cô vẫn luôn biết rõ An Mật là một trong những hung thủ đã hại cô. Cô cũng ý thức rõ được một điều rằng, thật ra đời này cô có quá nhiều nuối tiếc. Bàn tay độc ác phía sau là Vinh Nam vẫn ngồi trên vương vị cao như trước, cô không thể hận cũng không thể động vào, chỉ có thể mặc cho sự thật chôn vùi theo thời gian. Nếu như không có Bạc Dạ, có lẽ Đường Thi sẽ không thể trụ vững được trước sự thật tăm tối như vậy.

Nhưng Đường Duy lại vô tội như vậy.

Hai đứa nhỏ đều là những đứa bé ngoan, chỉ tiếc thời gian trôi qua một cách lãng phí… Bóng dáng hồn nhiên ngây thơ năm đó không thể nhìn thấy được lần nữa.

Đường Thỉ tiến lên, “Đi thôi con”

Đứa trẻ, cho dù Đường Duy có lớn thế nào thì từ trước đến giờ trong mắt Đường Thi vẫn luôn là một đứa bé, vẫn là đứa bé sẵn sàng giơ vũ khí lên để bảo vệ cô, “Cứu Tô Nhan, có lẽ cũng là cứu chính mình”

Cứu lấy cuộc sống đã bị ông trời đùa bỡn đến mức chia năm xẻ bảy.

Đường Duy theo bước Đường Thì đi ra ngoài, Bạc Dạ đứng sau lưng bọn họ, nhìn bóng lưng đã đi xa của hai người mà siết chặt nắm tay.

Đúng vậy, hai mẹ con bọn họ còn phải chịu đựng còn nhiều hơn cả những gì mà Bạc Dạ anh trả giá… Tất cả những gì anh có thể làm chính là trở thành nơi trú ẩn an toàn cho họ.

Khẽ cười một tiếng, Bạc Dạ xoay người gọi điện thoại, “Nghe nói gần đây thắng nhóc nhà anh trở về rồi hả?”

Nhìn chiếc đèn chùm sang trọng treo trong nhà, Bạc Dạ lặng đi vài giây sau khi nghe câu trả lời của đối phương. Trong vài giây đó, thời gian chảy qua người anh dường như đột ngột dừng lại, sau đó điên cuồng chảy ngược lại, như thể anh vẫn còn là vị đế vương hô mưa gọi gió năm đó.

Nhưng sau khi sự trầm mặc trôi qua, thời gian ầm ầm sụp đổ, mọi giới tuyến trói buộc phía sau lưng anh từ từ tan biến như mây khói Người đàn ông nắm lấy điện thoại, không nhúc nhích nói, “Đừng trở về, tuyệt đối, đừng về”

Tô Nhan thật sự chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày mình có thể gặp được Đường Thi, ân nhân của cô, tia sáng và hy vọng của cô bé cứ thế mà đứng trước mặt cô, phong trần mệt mỏi tới nói với cô rằng, “Nhan Nhan có đồng ý về với cô không?”

Còn Đường Duy đứng bên cạnh cô ánh mắt lạnh lùng kiên nghị.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận