Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Công Ty Giải Trí Tiên Phàm

Ánh mắt Lý Tiểu Tiểu sáng ngời, ôm cái bình không cười ngây ngô, ông Thổ đang gặm cua vừa nhấc đầu: “Ấy da, sao lại uống say?”

Lý Tiểu Tiểu nháy nháy mắt nhìn, trên mặt lộ biểu cảm nghi hoặc: “Con không…… không uống rượu mà……”

Ông Thổ câm nín hỏi ông Táo đối diện: “Rượu ông lấy làm cua ngâm rượu bao nhiêu độ thế? Thế nào Tiểu Tiểu ăn một bình liền say?”

“Cũng không bao nhiêu độ mà, 60 độ nguyên tương ủ 10 năm trước mà thôi, tôi không dám cho loại quá lâu năm.” Ông Táo quay đầu nhìn nhìn Lý Tiểu Tiểu, chậc chậc hai tiếng: “Có thể là do tửu lượng của nha đầu kia không tốt lắm.”

Lý Tiểu Tiểu ngồi trên ghế dựa lắc lư hai cái, tùy tay thả cái bình không trong lòng lên bàn, giương mắt nhìn ông Táo: “Con còn muốn ăn một bình.”

“Không có!” Ông Táo đầu cũng chả buồn ngẩng mà gặm thịt cua, vô cùng có lệ lừa gạt cô: “Đều ăn hết rồi.”

“Nhưng mới nãy con rõ ràng là thấy tràn đầy một tủ lạnh đó!” Lý Tiểu Tiểu lên án nhìn ông Táo: “Có phải ông sợ con không trả tiền hay không?”

Ông Táo thật đúng là biết điều kiện kinh tế của Lý Tiểu Tiểu, bưng chén rượu lên nhấp một ngụm rồi đùa cô: “Đúng vậy, tiêu tiền mua! Con có tiền sao?”

Lý Tiểu Tiểu đứng lên, còn biết lấy khăn ướt lau tay, sau đó cúi đầu đào túi tiền của mình, không nghĩ tới thật đúng là để cô móc ra một thứ —— một viên ruby màu sắc sáng trong.

Bạn trên mạng: “???”

Đây là thứ gì thế?

Ông Táo nhìn nhìn ruby trong tay Lý Tiểu Tiểu, bộ dáng không quan tâm lắm: “Chỗ nào tới vậy? Chuẩn bị lấy cái này đổi cua ngâm rượu sao?”

Đừng nhìn Lý Tiểu Tiểu uống say, nhưng mà thần trí còn rất rõ ràng, nắm viên ruby gắt gao, một bộ tư thế ai dám cướp thì liều mạng với kẻ đó: “Không cho, đây là Huyền tỷ cho con, Huyền tỷ bảo con bán đi để đầu tư điện ảnh.”

Các fan trong phòng phát sóng trực tiếp đều mộng bức, khu bình luận phòng phát sóng trực tiếp không quét đủ còn chạy đến dưới Weibo công ty giải trí Tiên Phàm tán gẫu thảo luận.

“Bán để đầu tư đóng phim điện ảnh? Đừng nói với tôi rằng cái khối gì gì đó lớn thế kia là ruby thật chứ?”

“Ruby lớn như vậy giá trị bao nhiêu tiền a? Cảm giác còn muốn to hơn cả trên vương miện của vua với nữ hoàng châu Âu gì ấy!”

“Mị cảm thấy phát sóng trực tiếp của công ty giải trí Tiên Phàm nên đổi tên, gọi là: Mỗi lần phát sóng trực tiếp đều đang khoe giàu! Kỳ trước thì cho chúng ta ngắm một hoa viên sang quý với hoa cỏ giá trên trời, kỳ này mới vừa xem nhân sâm dại đầy đất xong, lại quất một viên ruby ra. Mị cảm thấy gần đây mị phiêu dễ sợ, thế mà dám xem phát sóng trực tiếp khoe giàu!”

“Từ sau khi tôi xem phát sóng trực tiếp của công ty giải trí Tiên Phàm tầm mắt tôi đã tăng lên, đồng nghiệp tôi khoe khoang túi xách 3 vạn đồng của cô ta, tôi đều gợn sóng bất kinh, còn không đáng giá bằng một đóa tulip của công ty giải trí Tiên Phàm đâu.”

“Hoa cỏ kỳ trước đã được chuyên gia hiệp hội hoa cỏ nhận định đúng thật là hoa cỏ giá trên trời, vậy thì có phải nhân sâm kỳ này với ruby cũng là thật không nhể?”

“Tôi là đời sau của người hái sâm vừa nãy kia, ông nội tôi xem trực tiếp nói là thật đấy. Có điều thoạt nhìn ông chịu kích thích hơi bị lớn, cứ nói mắt mình nhìn bóng chồng, đem vài cây nhân sâm nhìn thành nhân sâm đầy đất. Tôi cũng không dám kích thích ông ấy mà nói cho ông rằng đó là thật.” Đăng bình luận xong, cậu chàng này vì chứng thực lời của mình là sự thật mà còn đăng một tấm ảnh ông nội mình hai tay dụi mắt, trên cái bàn bên cạnh còn bày to to nhỏ nhỏ nhân sâm dại.

“Mặc kệ có phải là thật hay không, tôi chỉ tò mò, một cái công ty giải trí nho nhỏ từ đâu có nhiều bảo tàng như vậy? Chả nhẽ cô chủ là phú nhị đại ẩn hình???”

“Lầu trên nghĩ nhiều rồi, cậu đã quên gói cảm xúc vô cùng đau đớn của cô chủ nhỏ sau khi biết giá trên trời của hoa à?” Một bạn trên mạng bình tĩnh đoán được chân tướng: “Tôi cảm thấy trừ bỏ cô chủ ra, tất cả mọi người là nhà sư quét rác*. Ông Táo trù nghệ siêu quần, ông Thổ có thể trồng ra hoa cỏ giá trị cả chục triệu, Huyền Phinh người mang tuyệt kỹ còn có ruby. Tôi thấy biểu cảm ngây ngốc ngơ ngác của cô chủ nhỏ sau mỗi lần biết giá cả nên phỏng chừng cô ấy cũng không biết nhiều lắm, nói không chừng cô ấy cũng nghèo như chúng ta.”

*: cái hình ảnh nhà sư quét rác này dùng để chỉ những người nhìn thì có vẻ bình thường nhưng thật sự lại là bậc thầy vô song, cái này bắt nguồn từ bộ phim Thiên Long Bát Bộ ấy. Mình tra được từ baidu là như vậy, mà cũng bỏ vào google dịch mới hiểu chớ mình không biết tiếng trung đâu nhá. Mà mọi người cũng có thể hiểu cái hình ảnh này như là có một người là chủ một đống bất động sản, tiền đè chết người, nhưng ổng không có mặc hàng hiệu hay gì gì cho thấy ổng là nhà giàu cả, nhìn bình thường và bình dân ấy.

“Lầu trên có chút phiêu rồi, cậu có nhiều nhân sâm dại như vậy? Đầy đất đằng kia có ba túi to của cô chủ nhỏ đó.”

“…………” Bạn trên mạng bình tĩnh cảm giác ngực mình bị trúng một tên.

***

Trên Weibo thảo luận náo nhiệt phi phàm, ánh mắt của 1 triệu mấy fan trong phòng phát sóng trực tiếp đều thẳng tăm tắp mà nhìn chằm chằm viên ruby kia, thập phần muốn biết rốt cuộc là plastic hay là đồ thật.

Ông Thổ nhìn nhìn kích cỡ của viên đá quý trong tay Lý Tiểu Tiểu, không nhịn được có chút muốn cười: “Ruby này quá lớn, tiền bán được đừng nói quay một bộ, quay mấy bộ cũng đủ luôn đó. Hiện tại ruby sáng trong mà lớn như vậy không nhiều lắm, tự con giữ chơi đi. Không phải là bảy tám chục triệu thôi sao, ông bán mấy cây phong lan là đủ rồi.”

Các fan nghe thấy đoạn đối thoại này đều quỳ xuống, điên cuồng spam gọi đại gia. Thậm chí có bạn trên mạng đã cân nhắc tốt muốn chụp ảnh động làm gói cảm xúc, “Không phải là bảy tám chục triệu thôi sao, ông bán mấy cây phong lan là đủ rồi”, khí phách cỡ nào!

Lý Tiểu Tiểu trạng thái say rượu có chút không phản ứng kịp là có ý gì, chỉ ngây ngốc mà nhìn ông Thổ, có điều đá quý trong tay lại nắm chặt đến gắt gao.

Ông Thổ đứng dậy đi ra ngoài, vài phút sau xách ba chậu phong lan vào, đặt ngay trước di động, để các bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp thưởng thức cho tiện.

Không ít thổ hào trong phòng phát sóng trực tiếp đều là vì hoa cỏ của ông Thổ mà đến, vừa thấy ông Thổ xách ba cái chậu này tới liền lập tức thanh lý sạch sẽ bình luận nơi màn hình, sợ có gì chặn.

Ông Thổ từng phát sóng trực tiếp, cũng biết điểm chú ý của các fan, trực tiếp lấy cài di động trên giá ba chân xuống, mạnh mẽ quay hoa cỏ một trận, cận cảnh viễn cảnh, cánh hoa cành lá tất cả đều quay tuốt.

Đám người sưu tầm đam mê hoa cỏ kích động muốn điên rồi, đều điên cuồng spam nói muốn mua. Lại vừa thấy nhiều người cạnh tranh với mình như vậy, lại bắt đầu đánh thưởng liên tùng tục, muốn lấy được cái nhìn quen mắt trước mặt ông Thổ.

Ba chậu phong lan ông Thổ xuất ra cũng không bình thường, trong đó có một chậu phong lan được xưng là “Long Hàn Phượng Dực” là trân quý nhất. Ông Thổ đặt chậu hoa này dẫn đầu phía trước, thuận miệng hỏi một câu: “Hoa này có người mua sao?”

“Long Hàn Phượng Dực” là một giống hoa lan thập phần hi hữu, lấy hình thái độc đáo này mà được vô số kẻ ham thích phong lan truy phủng. Chỉ là loại hoa này không thể đào tạo nhân tạo, chỉ ngẫu nhiên mới xuất hiện trong vách đá ở vách núi đen. Gốc “Long Hàn Phượng Dực” đầu tiên gặp mặt những kẻ ham thích trên hội chợ phong lan 10 năm trước, bị phú ông thần bí dùng giá cao 100 triệu nguyên lấy được.

Cách 10 năm sau, trên hội đấu giá tháng trước lại có một gốc “Long Hàn Phượng Dực” xuất hiện, có điều gốc phong lan này thoáng đơn bạc chút so với gốc phong lan 10 năm trước kia, cũng không nở hoa, cơ mà dù là thế thì cũng đánh ra giá cao là 80 triệu.

Mà hình thái của chậu “Long Hàn Phượng Dực” của ông Thổ đây còn phải tốt hơn hai chậu trước đó, hoa nở lại là thanh nhã cao thượng, đẹp không sao tả xiết, cũng không trách được mấy người ham thích hoa cỏ kia điên cuồng như thế.

Rất nhiều bạn trên mạng tuy rằng không hiểu hoa, nhưng mà nhìn hiểu chữ, bọn họ trơ mắt mà nhìn giá chỗ khu bình luận từ 80 triệu một đường cất cánh bay lên tới 120 triệu, thậm chí còn có xu thế bay lên trên nữa. Tuy rằng kim ngạch đánh ra từ khu bình luận của phòng phát sóng trực tiếp không được tính, nhưng mà có thể nhìn ra được giá trị của chậu hoa này.

Ông Thổ đứng trước di động xem bình luận một lát, có chút ngoài ý muốn gãi gãi đầu: “Thế mà bán một chậu hoa là đủ rồi?” Ông xoay người xách một chậu “Tố Hà Lan Tâm” tới trực tiếp sảng khoái nói: “Như vầy đi, chậu Long Hàn Phượng Dực này tôi liền bán 130 triệu, lại tặng thêm một chậu Tố Hà Lan Tâm. Mặc khác tôi còn có thể giúp người mua cứu trợ thực vật  một lần, mặc kệ là giống gì mặc kệ giá thế nào, dù có khô đến chỉ còn cành thôi, tôi cũng có thể cứu sống.”

Bạn bè trên mạng kinh sợ, không nghĩ tới ông Thổ thế mà còn có bản lĩnh này, cành khô trên cơ bản là chết thấu thấu rồi đi, ngay cả thế này cũng có thể cứu sống? Rốt cuộc là thật hay giả thế?

So với điểm chú ý của bạn bè trên mạng, đám người muốn mua hoa đặt lực chú ý lên trên giá.

Chậu Long Hàn Phượng Dực này chào giá 130 triệu thật đúng là không xem là đắt, giá trị bản thân nó không sai biệt lắm là cái giá này, càng đừng nói còn tặng một chậu Tố Hà Lan Tâm giá trị mấy triệu nữa, còn có hứa hẹn cứu trợ hoa cỏ một lần.

Tuy rằng hứa hẹn này nghe qua thấy giả, nhưng mà thấy ông Thổ có thể đem cả một sân hoa cỏ sang quý nuôi đến sức sống tràn đầy như cỏ dại là liền biết trình độ gieo trồng của ông ấy rất là cao siêu.

Mấy người dưỡng hoa cỏ quý báu kia, trong nhà không thiếu được có mấy chậu hoa giá trị ngàn vàng, mà giá của mấy đóa hoa đó có thể đạt được cao như thế, một nguyên nhân là hình thái tốt, một nguyên nhân khác chính là rất thưa thớt, mà giống rất thưa thớt phần nhiều là khó gieo trồng bảo dưỡng, một chậu hoa giá trị xa xỉ không biết khi nào sẽ liền xuất hiện đủ loại vấn đề. Có cái mời chuyên gia đến là có thể giải quyết, có cái thì ngay cả chuyên gia cũng không giải quyết được, chỉ có thể trơ mắt nhìn hoa chết héo.

Tuy rằng không biết trình độ của ông Thổ rốt cuộc là lợi hại cỡ nào, nhưng mà nhìn cái sân đầy hoa cỏ kia liền cảm thấy trong lòng nắm chắc, tất nhiên cũng nhìn trúng lời hứa hẹn này của ông Thổ.

Có người yêu hoa tiếp thụ được cái giá này đều muốn liên hệ được ông Thổ, có người thì chính mình mua không nổi nhưng bên mình có người nguyện ý ra giá trên trời mua hoa cỏ hi hữu liền nhanh chóng thông báo người ta để bán một cái nhân tình, còn một phần người là xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, ồn ào khắp internet rằng có người bán hoa cỏ giá trên trăm triệu trên phát sóng trực tiếp, lại dẫn một tới một sóng người xem…

Dưới sự ra sức tuyên truyền của bạn trên mạng quảng đại, mắt thấy nhân số ở phòng phát sóng trực tiếp đã đột phá hai triệu, thẳng đến ba triệu luôn.

Lý Tiểu Tiểu ăn say xỉn rồi còn không biết đã xảy ra cái gì, thừa dịp ông Thổ đi giới thiệu phong lan, cô ôm cái bình cua ngâm rượu mà ông Thổ chưa ăn hết kia đến trước mặt mình, gắp hết hai con cua trong đó ra đặt trong chén mình, mỹ mãn ăn đến vui vẻ.

Ông Táo cản hai lần không cản được, chỉ phải bưng hai đĩa rau dưa đặt trước mặt Lý Tiểu Tiểu, hy vọng có thể thay cô chắn mùi rượu một phen.

Bạn trên mạng trong phòng phát sóng trực tiếp trơ mắt mà nhìn Lý Tiểu Tiểu càng ăn mắt càng cong, càng ăn mặt càng hồng, vẻ mặt lười nhác y như là con mèo nhỏ ấy, hai con mắt đã có chút mất tiêu cự.

Vì thế trong khu bình luận xuất hiện hai chiến đội bất đồng, một chiến đội phất cờ hò reo bảo ông Táo lại cho Lý Tiểu Tiểu một bình cua nữa, bộ dáng cô chủ nhỏ ăn say rồi rất đáng yêu, tranh thủ làm cho cô ấy say chút nữa; một chiến đội khác là bộ phận những người tâm thần đều ở trên hoa cỏ, cả đám liều mạng báo giá cướp đoạt ngươi chết ta sống.

Ông Thổ thấy khu bình luận loạn xì ngầu cũng không phải là cách, chỉ có thể nói là: “Nếu không thì bán đấu giá đi? Quay đầu lại tôi tìm công ty bán đấu giá hỏi một câu.”

Vừa nghe thấy hai chữ đấu giá, Lý Tiểu Tiểu đang ăn vui vẻ chợt giật mình, mạnh mẽ nhớ tới chuyện mình muốn bán đấu giá ruby, chuyện ông Thổ bán hoa để gom tài chính đã sớm bị cô ném ra sau đầu.

Liếm gạch cua trên tay, Lý Tiểu Tiểu ngốc nghếch mở một gói khăn ướt ra, tỉ mỉ lau rửa tay một lần, sau đó vẻ mặt mờ mịt nhìn hư không: “Ruby của con đâu?”

Ông Táo nhìn ruby bên cạnh đống vỏ cua một lời khó nói hết nhìn cô: “Con còn nhớ rõ ruby? Lại gặm thêm hai con cua là có thể chôn luôn đá quý đấy.”

Lý Tiểu Tiểu chống bàn đứng lên, quẹo trái hai vòng quẹo phải hai vòng, chợt bất ổn nằm lên trên bàn, vừa vặn nhìn thấy ruby trước mặt. Nhất thời cô cực kỳ vui vẻ, vui vẻ nâng ruby lên: “Thiếu chút nữa quên mất mày.”

Bạn trên mạng quả thực cười đến sắp rút gân, sôi nổi tỏ vẻ tâm cô chủ nhỏ quá lớn, ăn con cua cũng có thể ăn đến mất đá quý. May mà đây là ở nhà, nếu mà ở bên ngoài thì phỏng chừng phải khóc ra một folder gói cảm xúc mất.

Lý Tiểu Tiểu lảo đảo lại đây, đặt ruby thật to ở trong tay đưa tới trước màn ảnh: “Tôi đây cũng muốn bán đấu giá!”

Khán giả bất ngờ không kịp phòng bị bị ruby đập đến trước màn ảnh lóe cho mù mắt, viên ruby này đỏ như máu, toàn thân thấu triệt, màu sắc nùng liệt lại đồng đều, dù cho là người không hiểu ruby nhìn thôi cũng cảm thấy đắt.

Chỉ là không biết viên ruby này là tự nhiên hay là tổng hợp, nếu mà là tự nhiên thì chẳng những đủ giá trị cất giữ, thậm chí còn có khả năng chiếm được một vị trí nhỏ trên bảng xếp hạng ruby toàn thế giới.

Đôi mắt Lý Tiểu Tiểu nhìn màn ảnh có chút mông lung, nhưng ngữ khí rất là kiên định: “Cái này cũng phải bán đấu giá! Bán cho Huyền tỷ đầu tư đóng phim!”

Nghe xong những lời này rất nhiều người đều chua xót.

Hôm nay vụng trộm đến xem phát sóng trực tiếp cũng có một vài tiểu minh tinh mới vừa xuất đạo. Hiện tại minh tinh, nghệ sĩ, thực tập sinh, võng hồng không biết có bao nhiêu, thật sự đỏ lên cũng chỉ là một bộ phận ở đỉnh kim tự tháp.

Nghệ sĩ của công ty giải trí Tiên Phàm đều thuộc loại đỏ lên khá là nhanh, Huyền Phinh với Ngưu Hồng Hải càng là bởi vì chương trình vượt ải ngày hôm qua được lên bảng hot search, hot khắp internet. Mấy nghệ sĩ khác tuy rằng còn chưa có tác phẩm chưa từng lên chương trình nào, nhưng mà có không ít fan, điều này làm cho rất nhiều tiểu nghệ sĩ đỏ mắt*, muốn tới xem công ty giải trí Tiên Phàm rốt cuộc có thủ đoạn marketing gì, kết quả càng xem càng đỏ mắt.

*: ý nói ghen ghét đến đỏ cả mắt ấy.

Cùng là ông chủ, ông chủ nhà mình trừ bỏ áp bức thì chính là hợp đồng hà khắc, mà ông chủ nhà người ta lại nguyện ý bán đấu giá ruby bán hoa cho nghệ sĩ đầu tư quay phim, sao đãi ngộ của công ty giải trí Tiên Phàm lại tốt vậy chứ!

Nhìn Lý Tiểu Tiểu đến quấy rối, ông Thổ nhéo cổ áo cô nhấc cô sang một bên, to đầu nói: “Không phải ông nói cho con tiền sao? Đá quý này không bán a, tự con cầm chơi đi, làm đồ gia truyền!”

“Đồ gia truyền!” Ánh mắt Lý Tiểu Tiểu sáng lấp lánh gật gật đầu, sau đó dè dặt cẩn trọng nhét ruby lại vào túi tiền, lại vui vẻ chạy về trên bàn cơm: “Ông Táo, có phải đến giờ ăn cơm rồi không? Ta nên ăn cơm thôi!”

Ông Táo: “…………”

Chúng bạn trên mạng: “…………”

Không phải chứ, vừa rồi một lọ rưỡi cua kia là ai gặm? Trên môi còn dính thịt cua đó, thế nào chuyển cái thân đã lại bắt đầu cân nhắc chuyện ăn cơm?!!

Ông Thổ thấy các loại bình luận ha ha trong phòng phát sóng trực tiếp có chút to đầu, quay đầu bảo ông Táo: “Ông nhanh chóng làm chén canh giải rượu cho con bé uống, ta đang phát sóng trực tiếp đó!”

“Phát sóng trực tiếp có ý tứ gì?” Lý Tiểu Tiểu vung tay lên, bá khí trắc lậu quát: “Con muốn ăn cơm!”

***

Từ cửa sau công ty giải trí Tiên Phàm đi ra ngoài là một mảnh đất trồng rau, đất trồng rau nối liền với cửa sau của công ty, ba mặt khác thì trồng đủ loại tre trúc tươi xanh, ngăn cách nơi này với ngoại giới.

Đất trồng rau được quy hoạch gọn gàng ngăn nắp, trong đó có đủ loại rau xanh, phủ trên giá treo đầy dưa chuột, cà chua, đậu đũa, bí đỏ, đặc biệt có hơi thở điền viên quê cha đất tổ. Trừ cái này ra, ở một bên vườn rau còn có một gốc đại thụ, cành lá chi chít tạo ra một mảnh râm mát, chặn ánh mặt trời gay gắt.

Giống với sân trước, dưới cây này trừ bỏ bàn đá ghế đá ra, còn có một cái ghế nằm.

Ông Thổ đặt Lý Tiểu Tiểu lên trên ghế nằm, tùy tay lắc lư hai cái, mọi người trơ mắt mà nhìn đôi mắt Lý Tiểu Tiểu nhập nhèm ngái ngủ chớp chớp mắt, ngay sau đó liền nhắm lại ngủ mất.

Bạn trên mạng: “???”

Đây là sửa lại thành ngủ truyền bá hả? Kỹ thuật dỗ trẻ của ông Thổ cũng thật tốt.

Ông Thổ tùy tay hái quả dưa chuột mọng nước trên giá xuống, lấy tay lau lau một chút liền cắn một miếng, nhìn trình độ thuận tay tự nhiên liền biết, nơi này khẳng định đều là rau dưa hữu cơ chưa từng dùng thuốc trừ sâu.

Lý Tiểu Tiểu ngủ, ông Thổ gặm dưa chuột, ông Táo không biết từ đâu chuyển một vài tảng đá lớn nhỏ không đồng nhất lại đây, sau đó liền thấy ông ấy lũy một tảng chồng một tảng, chưa đến 10 phút liền đắp xong một cái bếp lò, nhìn tựa hồ không quá rắn chắc, nhưng lúc ông Táo xoay người đặt mông ngồi lên đó, lò đá thế mà không chút sứt mẻ.

Ngồi một chốc trên lò đá, ông Táo tựa hồ lại có chủ ý, lại kéo một ít thân cây thô như cánh tay về, thuần thục dựng giá nướng gỗ.

Ông Thổ: “Ông định nướng gì thế?”

Ông Táo: “Dù sao thì cũng không phải rất đói, nếu không tôi nướng con dê ăn đi.”

Ông Thổ: “Lại hầm một con cá, cá béo phối thịt dê ngon nhất!”

Bạn bè trên mạng: “???”

Hai vị đại gia ơi, có phải lý giải của chúng ta đối với chữ đói này không quá giống nhau không?
Nhấn Mở Bình Luận