"Em sai người đi điều tra cô ấy thử xem?" Kinh Hoằng Hiên thưởng thức nét mặt hoảng sợ trên khuôn mặt của Mễ Mị, anh tỏ vẻ thích thú trêu chọc cô, lại còn dụ dỗ cô rằng: "Lúc đó chắc chắn em sẽ hiểu được lý do vì sao anh lại tuyển cô ấy vào làm việc."
Tôi thực sự rất hối hận vì đã tin tưởng anh!
Mễ Mị lúc này cũng không có tâm trạng để ý xem Kinh Hoằng Hiên đang nói gì, bây giờ trong đầu cô đang tràn ngập lời cảnh báo.
[Phần thưởng dành cho người mới: Thời gian bắt đầu đếm ngược 59, 58, 57, 56... ]
Mễ Mị lập tức lùi về phía sau mấy bước, cô đã kéo dài khoảng cách giữa hai người. Cô bỏ qua ánh mắt tò mò của Kinh Hoằng Hiên, cô vội nắm chặt chiếc ví đang đeo trên người, cô quay sang cố nở nụ cười, bình tĩnh nói: "Em đi tolet."
Vừa dứt lời, cô không có thời gian để đợi câu trả lời của Kinh Hoằng Hiên, vội vàng đứng dậy bước ra khỏi canteen. Từ khi cô đứng dậy, tất cả mọi người đang ngồi ăn trong canteen đều quay sang nhìn cô. Mễ Mị cố gắng giữ bình tĩnh, dưới ánh mắt của hàng trăm người đang dõi theo, cô bước ra ngoài với dáng vẻ rất tự tin.
Phòng toilet nằm ở cuối hàng lang. Lúc cô đã đi khuất khỏi tầm mắt của mọi người, Mễ Mị bắt đầu cố gắng đẩy nhanh bước chân lên. Lúc cô bước vào trong toilet, cô cố đẩy cánh cửa gian phòng đầu tiên ra, vất vả lắm mới tìm thấy phòng vệ sinh còn trống.
Mễ Mị thở phào nhẹ nhõm, cô vội chạy vào trong gian phòng đó, rồi khóa trái cửa lại.
[ Thời gian bắt đầu đếm ngược: 10, 9, 8, 7... ]
Phù —— cũng may là cô chạy vào đây kịp lúc, nếu không còn phòng vệ sinh nào trống, thì cô chỉ còn cách trốn ở trong cầu thang bộ.
Cảm giác như đang có một cây kim liên tục đâm vào cơ thể của cô, khiến cho cả người cô dần tê cứng lại.
Hơi tê, và có hơi ngứa ngắt. Cô không hề cảm thấy đau, nhưng cô thấy rất khó chịu. Giống như lúc sơ ý không may đút tay vào ổ điện.
Mức độ điện giật kiểu này, nếu là người bình thường đương nhiên là không thành vấn đề. Nhưng với người bị mắc bệnh tim như nguyên chủ, chỉ cần không thể kiểm soát được nhịp tim, thì chắc chắn cô sẽ bị phát bệnh. Mễ Mị rất hoảng sợ, nếu tình trạng này cứ tiếp tục diễn ra có khi cô chết lúc nào cũng không biết.
Cô im lặng ngồi trong phòng vệ sinh, cố gắng chống chịu vượt qua sự trừng phạt lần này. Cũng may là sự trừng phạt chỉ kéo dài trong tầm mấy giây. Mễ Mị lau mồ hôi trên trán, cô hít thở thật sâu, đôi lông mày thanh tú dần nhíu chặt lại.
Hệ thống lúc nào cũng ra tay bất ngờ khiến cô không kịp chuẩn bị, nhưng cô đã làm sai điều gì? Chả lẽ chỉ cần cô sơ ý lỡ miệng nói ra điều cấm kỵ là cô sẽ phải nhận sự trừng phạt?
Mễ Mị bình tĩnh hồi tưởng lại cuộc nói chuyện với Kinh Hoằng Hiên lúc nãy ở trên bàn ăn, cố gắng tìm ra vấn đề.
Lúc đầu bọn họ yên tĩnh ngồi ăn cơm, thi thoảng lại quay sang nói chuyện, sau đó cô cố tìm những chủ đề xoay quanh Nghê Nhất Lâm... Bước ngoặt của cuộc nói chuyện là khi cô nói có ai đó đang muốn hãm hại Kinh Hoằng Hiên...
Đúng rồi! Cô đoán đây chính là lý do.
Sau khi cô nói câu này với Kinh Hoằng Hiên. Biểu cảm trên khuôn mặt của anh dần trở nên nghiêm túc, còn ngoắc ngón tay ra hiệu với cô, lại còn giả vờ sắp tiết lộ cho cô nghe một chuyện bí mật. Nhớ lại cặp mắt đen nháy và sâu thẳm đó. Mễ Mị đột nhiên cảm thấy hoảng sợ.
Làm gì có chuyện anh tốt bụng kể cho cô nghe bí mật, Kinh Hoằng Hiên, rõ ràng là đang muốn thử cô.
Mễ Mị dùng tay ấn lên hai huyệt thái dương, rõ ràng Kinh Hoằng Hiên nghĩ rằng cô đã điều tra qua Nghê Nhất Lâm, và cho rằng cô đã nắm rõ thông tin của cô ấy. Hơn nữa, anh tin rằng cô cũng đã phát hiện ra đối phương có điểm rất bất thường. Cho nên, lúc nãy anh đã hỏi dò cô để xem cô đã điều tra được những gì?
Mặc dù cô biết khả năng này rất thấp, nhưng cô đoán, Kinh Hoằng Hiên cũng biết Nghê Nhất Lâm có vấn đề?
Mễ Mị cảm thấy rất đau đầu.
Vô tâm sáp liễu liễu rợp bóng [1]. Thực ra cô làm vậy là bởi vì quá tò mò, cô chỉ hỏi Kinh Hoằng Hiên liệu có phải là ai đang nhắm đến anh đúng không. Nhưng cô không ngờ rằng, Kinh Hoằng Hiên lại nghĩ rằng, cô làm như vậy bởi vì quan tâm đến anh, và cô muốn chia sẻ cho anh biết bí mật mà mình tìm ra.
[1] Vô tâm sáp liễu liễu rợp bóng có nghĩa là những chuyện được làm một cách tự nhiên, không cố ý, về sau sẽ nhận lại kết quả tốt đẹp ngoài mong đợi, còn những chuyện được thực hiện với kế hoạch từ trước, có thể sẽ hao tốn toàn bộ công sức nhưng kết quả cuối cùng lại không như mong đợi, không thể nào thành công...
Hệ thống, chắc đây chính là lý do vì sao mày muốn trừng phạt tao?? Nhưng đó là do nam chính tự hiểu sai, đâu có liên quan gì đến tao đâu!
Hệ thống rác rưởi...
Lúc này ở bên ngoài toilet bỗng nhiên truyền đến tiếng nói chuyện của mấy cô gái, âm thanh này cách đây rất gần, cô đoán có khoảng tầm 3 đến 4 người. Cô nghe thấy tiếng mở vòi nước cùng tiếng nước róc rách chảy. Mấy cô gái này đang bàn tán xôn xao về cặp đôi vừa gây sự chú ý ở trong canteen.
"Vừa nãy mọi người có nhìn thấy Kinh tổng cùng vị hôn thê của anh không?"
"Tất cả mọi người đều có thể đã nhìn thấy! Thực ra tôi luôn nghĩ rằng sẽ không có cô gái nào xứng đôi với nam thần của tôi. Nhưng ngày hôm nay khi tôi nhìn thấy hai người bọn họ, tôi lại cảm thấy họ rất xứng đôi..."
"Cô gái kia chính là tiểu công chúa của Mễ gia đúng không? Phải công nhận rằng cô ấy thực sự rất xinh đẹp!"
"Nếu tôi cũng được sống trong một cuộc sống giàu sang phú quý giống với cô ấy. Thì tôi cũng sở hữu một ngoại hình xinh đẹp như vậy."
"Liệu vị hôn thê của Kinh tổng có phải đã nhìn thấy chuyện trên báo nên ngày hôm nay cô ấy đến đây để tuyên bố chủ quyền?"
"Chắc là vậy! Nhưng tôi thấy tình cảm của hai người bọn họ có vẻ rất tốt. Nên tôi nghĩ tin đồn đó là giả?"
"Không biết vừa nãy Kinh tổng đã nói với cô ấy điều gì, lúc đó tôi thấy hai người bọn họ dựa sát vào nhau!"
"Chẳng lẽ mấy người không thấy ánh mắt của Kinh tổng khi nhìn vị hôn thê? Siêu dịu dàng luôn!"
"Công nhận. Bọn họ quả thực rất ngọt ngào."
Mễ Mị đang đứng ở gần đó, nên cô đã nghe hết toàn bộ cuộc nói chuyện đó. Cô chỉ đứng yên một chỗ, trợn tròn mắt lên nhìn.
Ngọt ngào cái rắm.
Cho dù là Kinh Hoằng Hiên hay là Nghê Nhất Lâm, thì đều là thuốc độc của cô, và là lá bùa chí mạng có thể nguy hiểm đến tính mạng của cô! Cô chỉ ước mình có thể cách xa đám người đó.
Tiếng xả nước nhỏ dần và đã ngừng lại, mấy cô gái vừa cười vừa nói chuẩn bị rời đi.
Hiện tại khi nhìn thấy Kinh Hoằng Hiên, Mễ Mị vẫn còn cảm thấy ngượng ngùng. Cô cũng không có tâm trạng thưởng thức bữa trưa cùng anh. Cô đưa tay ra để xem giờ, cô nhận ra rằng đã sắp hết giờ nghỉ trưa. Cô lôi điện thoại ra gửi tin nhắn của Kinh Hoằng Hiên.
[Em bận chút việc, nên em đi về trước đây. Chúc anh buổi chiều đi làm vui vẻ ~ ]
[ Được, em đi trên đường cẩn thận. ]
Mễ Mị đang định cất điện thoại vào trong ví, đột nhiên màn hình điện thoại lại lóe sáng lên, thông báo có tin nhắn mới.
[ Lần sau khi chúng ta gặp lại nhau, em nhớ phải nói cho anh biết đáp án của em. ]
... Người gửi là Kinh Hoằng Hiên.
Shiiiiiiiiiit! Kinh tổng đại tài à, ngài có thể nhân từ bỏ qua cho cô gái đáng thương tội nghiệp là tôi được không!
Mễ Mị giả bộ như mình chưa đọc tin nhắn vừa nãy Kinh Hoằng Hiên gửi. Đây đã là lần 3 cô nhận sự trừng phạt. Lúc này cô mới ý thức được rằng mọi chuyện phức tạp hơn cô tưởng tượng rất nhiều.
Mễ Mị quyết định quay trở về nhà, sắp xếp cẩn thận suy nghĩ trong đầu của mình. Để bảo đảm tính mạng, ngoại trừ tình tiết trong cốt truyện ra, cô sẽ không chủ động đi đến gặp nam nữ chính.
Cô đứng chờ trong phòng toilet một lúc, cô đoán bây giờ mọi người đều đã rời khỏi đây. Mễ Mị thấy ở bên ngoài không còn động tĩnh nào nữa, thì cô mới dám mở cửa phòng vệ sinh bước ra.
Nhưng cô không ngờ rằng, cô vừa mới mở cửa ra, cô thấy Nghê Nhất Lâm bước ra từ phòng vệ sinh bên cạnh. Lúc hai người nhìn thấy nhau thì cả hai đều rất bất ngờ.
Hóa ra, cô không phải là người duy nhất nghe được cuộc đối thoại vừa nãy...
Mễ Mị bình tĩnh đi đến bồn rửa tay. Nghê Nhất Lâm đang mặc một chiếc áo phông màu đen, cô ấy hơi nghiêng người sang chủ động nhường Mễ Mị đi trước. Sau đó mới từ tốn đi đến bồn rửa tay khác.
Rào rào ——
Hai người, một người chiếm vị trí bên phải, một người thì đứng ở phía bên trái. Trong phòng vệ sinh bây giờ chỉ vang lên tiếng nước chảy.
Mễ Mị khẽ vẫy tay để xua đi những giọt nước đang bám trên tay, cô muốn chờ tay ráo nước rồi mới rời đi. Thì đột nhiên người bên cạnh đưa cho cô một chiếc khăn tay. Mễ Mị khẽ dừng lại, sau đó cô cầm chiếc khăn tay kia lên.
Nghê Nhất Lâm đột nhiên lên tiếng: "Mễ tiểu thư, có một vài việc xảy ra ngoài mong muốn của tôi."
Chất liệu của chiếc khăn tay này rất kém, nhưng khả năng thấm nước của nó rất tốt. Mễ Mị cẩn thận lau khô tay.
Ý của cô bảo,chuyện này không phải tại cô? Đều do Kinh Hoằng Hiên mặt dày bám lấy cô?
Thật nực cười, cả hai người bọn họ đều là những chú sói độc ác, nhưng lại thích giả bộ thành những chú cừu ngây thơ.
Mễ Mị vo tròn chiếc khăn tay lại rồi ném thẳng vào trong thùng rác, nhìn vào gương để sửa soạn lại. Dường như cô không quan tâm đến sự tồn tại của người bên cạnh, còn Nghê Nhất Lâm, nhờ tấm gương phản chiếu, cô biết từ nãy đến giờ cô ấy vẫn đang nhìn cô.
Mễ Mị đi thẳng ra ngoài, lúc đi ngang qua người Nghê Nhất Lâm, cô chỉ để lại duy nhất một câu nói
"Đâu có ai ép buộc cô đâu."
Rõ ràng cô cũng nguyện ý làm theo mà.
——
Tập đoàn Túng Thế là một công ty lớn nổi tiếng tầm quốc tế, chỉ riêng trụ sở chính cũng có hơn mấy ngàn nhân viên. Nhân viên nam và nhân viên nữ chiếm tỉ lệ tương đồng nhau. Nơi nào có người sống nơi đó chắc chắn có chuyện, mà sở thích của mấy cô gái, chính là buôn chuyện.
Tập đoàn Túng Thế có một diễn đàn bí mật chỉ dành cho các nhân viên. Bất cứ ai tham gia diễn đàn này, trước đó đều phải gửi cho ban quản lý xem thẻ nhân viên cùng tên tuổi và chức vụ. Sau đó ban quản lý sẽ kiểm tra thông tin, nếu đúng thì bạn sẽ được gia nhập vào diễn đàn. Từ đó bạn có thể tự do thoải mái hóng chuyện.
Đây là diễn đàn thuộc quyền quản lý của nhân viên trong tập đoàn Túng Thế, cho nên sẽ không có nhân viên cấp cao trà trộn vào trong đây.
Mọi người cũng không hề biết, ai là người đã lập lên diễn đàn này. Hồi đầu, diễn đàn lập ra với mục đích hỗ trợ nhau trong công việc. Sau đó có một vài cô gái chia sẻ bí quyết làm đẹp hay mấy chuyện lặt vặt trong cuộc sống. Kể từ đó, nội dung trên các bài đăng trên diễn đàn ngày càng đa dạng hơn. Và không biết từ khi nào, diễn đàn đã trở thành bộ dáng như hiện tại.
Ngày hôm nay, trang chủ của diễn đàn tràn ngập những bóng bóng màu hồng. Và hàng loạt bài viết trên diễn đàn đều cập nhập hình ảnh của Kinh Hoằng Hiên và Mễ Mị trong canteen.
[ Thái tử của tập đoàn Túng Thế cùng vị hôn thê xuất hiện trong canteen!!! Ở phía dưới sẽ được cập nhật hình ảnh!!! ]
[Lâu rồi không lên diễn đàn, không ngờ tôi sắp làm người tối cổ rồi. hu hu. Thực sự ngày hôm nay Kinh tổng và tiểu thư của Mễ gia xuất hiện trong canteen của công ty chúng ta thật à?? ]
[ Cuộc sống ngọt ngào của tổng giám đốc và vợ ý. Cảnh báo mọi người, những bức ảnh phía dưới càng ngọt ngào hơn! ]
Ở bên dưới bài viết, là một loạt hình ảnh được chụp bởi những người đã bắt gặp bọn họ đi ăn trưa ngày hôm nay tại canteen của công ty. Các bức ảnh này được chụp ở rất nhiều góc độ khác nhau, có thể nói rằng là được chụp 360 độ không góc chết.
Tấm ảnh được nhiều lượt thích nhất, Kinh Hoằng Hiên ngoắc ngón tay ra hiệu với Mễ Mị, Mễ Mị ngoan ngoãn tiến lại gần, khoảng cách của hai người lúc đó gần đến mức chỉ cần cúi đầu xuống là có thể chạm vào môi của đối phương. Không biết lúc đó hai người bọn họ đang nói gì, nhưng ánh mắt Kinh Hoằng Hiên nhìn Mễ Mị rất dịu dàng, khóe môi của anh còn đang nhếch lên.
Kinh Hồng Phỉ đập tay thật mạnh xuống giường. Sau đó ngay lập tức đưa điện thoại trả cho Nghê Nhất Lâm. Có vẻ cô ta rất tức giận sau khi xem xong bài viết này.
Ngày hôm nay, Kinh Hồng Phỉ cùng Tư Niên và Nghê Nhất Lâm rủ nhau đi ăn bữa tối. Kết quả là khi cô ta đến ký túc xá của Nghê Nhất Lâm, cô ta thấy cô ấy đang nhìn chăm chú vào điện thoại, cô ta nhất thời tò mò cũng ghé đầu vào nhìn thử, và đúng lúc đó cô ta nhìn thấy bài viết này.
Nghê Nhất Lâm ngẩng đầu lên hỏi cô ta: "Phỉ Phỉ, ngày hôm nay lúc Mễ tiểu thư đi đến công ty, ánh mắt của cô ấy nhìn tớ có gì đó rất kì lạ. Liệu có phải Mễ tiểu thư đang hiểu lầm tớ chuyện gì không?"
Nói xong Nghê Nhất Lâm cúi đầu thấp xuống, cô ấy thở dài nói: "Chắc cô ấy đã xem bài viết kia nên bây giờ cô ấy đang hiểu lầm tớ. Nhưng tớ với Kinh tổng thực sự không hề có chuyện gì. Cậu nghĩ tớ có nên đi đến giải thích rõ ràng với cô ấy không..."
Kinh Hồng Phỉ bĩu môi nói: "Hiểu lầm cái gì? Rõ ràng cô ta đang ghen tị."
"Tôi nói thật anh trai tôi không hề có tình cảm gì với cô ta." Kinh Hồng Phỉ đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cô ta quay sang nhìn Nghê Nhất Lâm, nở nụ cười rạng rỡ nói.
"Chắc cậu chưa biết chuyện này? Nhưng nơi này của cô ta có vấn đề."
Những ngón tay mảnh khảnh thon dài của Kinh Hồng Phỉ, từ từ di chuyển lên huyệt thái dương, những móng tay đỏ thắm giống như những giọt máu đỏ đang từ từ chảy xuống.
Tác giả có lời muốn nói:
Mễ Mị: Hệ thống! Vì sao hôm nay mày lại trừng phạt tao? Rốt cuộc tao đã làm sai điều gì!
Hệ thống: Bởi vì cô không chịu ghen tuông, nên đã thành công thu được sự chú ý của tổng giám đốc.
Mễ Mị: Ok. Tôi ổn.