“Anh Thiên Diệu, lần này anh phải giúp tôi đó, Hoắc Tư Duệ của Tây Kinh khí thế hung hãn, hoàn toàn không để một người Thượng Kinh bản địa như tôi vào trong mắt mà”, Thôi Cảnh Ba tươi cười nói.
Thiên Diệu Hùng nghe vậy chỉ đáp với gương mặt không lộ cảm xúc: “Không dám, chủ tịch Thôi cũng đã làm không ít việc vì nhà Thiên Diệu chúng tôi, cũng giúp ích cho chuyện tu hành của tôi rất nhiều, tôi tất nhiên sẽ trả ơn cho chủ tịch Thôi”.
Thôi Cảnh Ba nghe thấy lời này không kìm được phá lên cười ha hả.
Thiên Diệu Hùng là người ông ta tình cờ làm quen trong một buổi tiệc, sau khi biết được hắn ta chính là thành viên thuộc gia tộc Thiên Diệu, với sự nhạy bén của một người làm kinh doanh, Thôi Cảnh Ba lập tức tìm cách kết thân với hắn ta.
Trong những năm qua, chỉ cần Thiên Diệu Hùng mở lời, Thôi Cảnh Ba chưa từng từ chối qua và không tiếc công đầu tư hàng chục triệu lên người hắn ta, đồng thời thông qua đó còn dâng tặng cho tộc trưởng của gia tộc Thiên Diệu là Thiên Diệu Chân một số tiền khổng lồ với mục đích nhận được sự che chở từ họ.
Một nguyên nhân cực lớn giúp ông ta có thể bình yên lăn lộn tại Thượng Kinh như diều gặp gió trong nhiều năm qua chính là nhờ sự bảo vệ vô hình từ gia tộc Thiên Diệu này.
Có sự ủng hộ của Thiên Diệu Hùng và kêu hắn tới thuyết phục Hoắc Tư Duệ chắc hẳn cô sẽ không dám không thuận theo, nói thế nào thì gia tộc Thiên Diệu cũng là đối tượng mà những doanh nhân bình thường như họ không thể đắc tội nổi.
Cùng lúc đó, Thôi Cảnh Ba đã kêu cao thủ hàng đầu trong đám thuộc hạ là Hồng Trưởng Phong dẫn theo một nhóm người đến khu vực lân cận của trường quay, nếu Hoắc Tư Duệ dám không nghe khuyên bảo liền để Hồng Trưởng Phong chặn giết A Đóa.
Nơi đây là đại bàn của ông ta, không đến lượt Hoắc Tư Duệ ngạo mạn.
Một lúc sau, người phục vụ gõ cửa nói: "Thưa chủ tịch Thôi, có hai vị khách muốn tìm ngài”.
Thôi Cảnh Ba nghe vậy biết được Hoắc Tư Duệ đã tới, ông ta liếc mắt nhìn Thiên Diệu Hùng một cái rồi nói: “Để bọn họ vào đi”.
Ngay lập tức, người phục vụ mở cửa, Hoắc Tư Duệ cùng Lục Hi chậm rãi tiến vào.
Lục Hi lúc này đã cải trang thành dáng vẻ của Lục Thiên Hành với vẻ ngoài hào hoa anh tuấn cũng không kém phần nhanh nhẹn.
Thấy Hoắc Tư Duệ tiến vào, Thôi Cảnh Ba cười ha ha: "Chủ tịch Hoắc, hoan nghênh đã hạ cố đến, mời ngồi".
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!