Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

“Vân Khả Thiên đã ở đây rồi, cậu ta cũng đã liên hệ đội ngũ chữa bệnh giỏi nhất, chỉ là dấu hiệu sinh tồn của Tư Không Trích Tinh rất yếu”, Tần Lam trầm giọng nói.

 

“Tôi biết rồi, kiên trì, tôi về ngay đây”.

 

Lục Hi nói xong lập tức cúp điện thoại, sau đó anh hỏi Dương Quân: “Tôi có việc gấp phải chạy về Tây Kinh, có cách gì nhanh nhất không?”

 

Dương Quân sững sốt một chút rồi đáp: “Nếu nói nhanh nhất thì ở chỗ đồn trú có một chiếc máy bay chiến đấu Kiêu Long, với cấp bậc của anh thì tôi gọi một cú điện thoại cũng có thể điều động”.

 

“Vậy thì sắp xếp nhanh lên, chuyện khẩn cấp”, Lục Hi nói.

 

Dương Quân nghe xong, hắn ta bắt đầu gọi điện thoại.

 

Sau đó, Lục Hi nhìn Hoắc Tư Duệ, anh có hơi suy tư, nhưng cũng không chào hỏi cô, mà anh liếc mắt với Dương Quân, hai người đi ra ngoài, Thiên Diệu Linh Vũ cũng theo sát.

 

Ở đây Hoắc Tư Duệ còn có nhiều việc, chuyện này anh cũng không nói cho cô biết, để Miwa Nozaki ở lại bảo vệ an toàn cho cô, Chân Nhi cũng tạm thời để ở cạnh Hoắc Tư Duệ đi, cô ta chính là đại cao thủ, mặc dù không phải quen thuộc với mọi người, nhưng Lục Hi tin rằng chỉ cần Hoắc Tư Duệ gặp phải phiền toái, Chân Nhi vẫn sẽ ra tay.

 

Ngay sau đó, đám người Lục Hi ra khỏi khách sạn, nhảy lên xe việt dã của Dương Quân, phóng như bay đến đồn trú phía ngoại thành.

 

Nửa giờ sau, Lục Hi đã ngồi trên máy bay chiến đấu Kiêu Long, nhân viên điều khiển bắt đầu chậm rãi lái.

 

Dương Quân, Thiên Diệu Linh Vũ cùng với chủ nhiệm đồn trú đứng ở đó dõi mắt nhìn theo Lục Hi rời đi.

 

“Tôi sẽ bổ sung thủ tục cho ông, đừng lo”, Dương Quân nói một câu với chủ nhiệm này, sau đó xoay người đi mất.

 

Lục Hi ngồi trên máy bay chiến đấu Kiêu Long với tốc độ hai ngàn kilomet, trong vòng một giờ đã đáp xuống sân bay Tây Kinh.

 

Lục Hi không quan tâm đến vẻ khiếp sợ của nhân viên làm việc ở sân bay, anh xuống máy bay ra khỏi đó, Vân Khả Thiên đã sớm chờ bên ngoài, hai người lên xe, trực tiếp đi đến bệnh viện.

 

Vào phòng ICU trong bệnh viện trung y Tây Kinh, Lục Hi nhìn Tư Không Trích Tinh đang hôn mê bất tỉnh, toàn thân bó thạch cao, anh mở mắt xuyên thấu, chắc chắn nội tạng của Tư Không Trích Tinh không có vấn đề lớn, sau đó anh mới yên tâm hơn chút.

 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”, Lục Hi trầm giọng hỏi.

 

Lúc này Tần Lam nói.

 

“Gần đây Tư Không Trích Tinh đều ở Thập Nhị Bàn Sơn đánh bạc đua xe với một đám người, nghe anh ta nói là kiếm không ít tiền. Hôm nay trước khi anh ta đi còn đặc biệt nói với tôi, tối nay có trận thi đấu quy mô lớn, tiền thưởng rất nhiều, tôi cũng không để ý. Nhưng hai tiếng sau tôi nhận được cuộc điện thoại của anh ta, nói bị người ta lừa, xe thì lật, còn bản thân rơi xuống chân núi bị thương nghiêm trọng, bảo tôi mau qua cứu, đến khi tôi chạy tới thì anh ta đã hôn mê”.

 

Nghe xong lời của Tần Lan, Lục Hi rơi vào trầm tư chốc lát, sau đó anh nói

 

“Chữa khỏi cho Tư Không Trích Tinh đã rồi nói sau, nội tạng và não của cậu ta không có vấn đề lớn, chỉ chảy ít máu, nhưng toàn thân xương gãy, y học thông thường chữa được, nhưng khỏi hoàn toàn cũng cần hai ba năm, hơn nữa còn có thể để lại di chứng về sau, phải dùng cao Cửu Chuyển Đoạn Tục, tôi về nhà một chuyến rồi lập tức quay lại, hai người gỡ hết thạch cao trên người cậu ta đi, chờ tôi đến”.

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận