Vương Lục tới rồi, còn dẫn theo cảnh sát, thật sự là muốn chạy cũng không chạy được nữa. Nhìn ba người thản nhiên ăn cơm, Lý Tú Quyên lắc đầu, biết rằng lúc này nói cái gì cũng đã muộn.
Những người này đi tới bên cạnh đám người Lục Hi, chỉ nhìn thấy một cảnh sát đứng đầu nói.
“Vừa rồi có người báo án, nói ai đó ở đây đánh gãy cánh tay anh ta, là ai ra tay?”
Vân Khả Thiên chỉ Lục Hi nói: “Là anh ta”.
Lục Hi ngây ra, sau đó cười nói: “Con mẹ nó anh bán đứng tôi”.
“Tôi nói đúng sự thật mà”, Vân Khả Thiên ăn món ăn miệng, nói mơ hồ không rõ.
Lý Tú Quyên nhìn vậy liền lắc đầu, đây đã là lúc nào rồi hai người còn có tâm tư đùa cợt. Cô ấy lại nhìn dáng vẻ từ tốn đang ăn của Trần Binh, thật sự cô ấy không biết tim anh ta sao lại lớn như vậy.
Cảnh sát cầm đầu kia nói: “Nếu các anh thừa nhận rồi thì đi theo chúng tôi một chuyến”.
Lục Hi liếc nhìn cảnh sát kia, anh không thèm để ý tới anh ta, mà nói với người đàn ông mũi chim ưng.
“Ông đây chính là lão Lục sao, đến cũng không chào hỏi một tiếng?”
Lúc này, Vương Lục chậm rãi từ phía sau đi tới, ông ta nói: “Người anh em, cậu biết tôi?”
“Không quen, nhưng lão Lục ông tiếng tăm lừng lẫy ở đây, ai mà chưa từng nghe qua chứ”, Lục Hi nhìn Vương Lục nói.
Vương Lục đánh giá Lục Hi từ trên xuống dưới, vừa rồi Vương Trung Quân gọi điện thoại cho ông ta, nói toàn bộ chuyện đã xảy ra.
Ông ta liền lập tức chạy tới chỗ Vương Trung Quân, kiểm tra vết thương của hắn, cánh tay của Vương Trung Quân là bị người ta dùng sức mạnh cắt đứt.
Ông ta cũng là một người trong võ đạo, một võ giả ngoại gia đánh gãy cánh tay người khác như vậy, ông ta cũng có thể làm được.
Nhưng nghe Vương Trung Quân nói người này đi cùng với Trần Binh, ông ta biết chắc người này chắc chắn do Trần Binh mời đến đối phó với ông ta.
Đầu tiên không nói đến võ lực cao thấp giữa mình và đối phương, đây là địa bàn của ông ta, muốn trừng trị thì có rất nhiều cách, ông ta cần gì phải đích thân ra tay chứ.
Nếu hắn đánh Vương Trung Quân thành như vậy thì cứ giao cho cảnh sát xử lý là xong. Ông ta vận dụng các mối quan hệ để xử nặng hắn, nhốt hắn vài năm, Trần Binh làm tòng phạm cũng giam lại, như vậy bớt đi một cái gai phiền phức.
Nghĩ tới kế một hòn đá trúng hai con chim này, Vương Lục liền dẫn Vương Trung Quân đi đến cục công an báo án, ông ta cũng đi theo cảnh sát đến nơi này, đến để tận mắt nhìn xem đối phương là hạng người nào.
Nhìn thấy Lục Hi, trong lòng Vương Lục bật cười, chỉ là một thanh niên không biết trời cao đất dày thôi, chờ ông ta đá hắn vào ngục thì sẽ biết, lão Lục lăn lộn ở đây nhiều năm như vậy, ông đây không phải kẻ hồ đồ.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!