Mà Chu Vệ Phong đã quyết định, lát nữa xong chuyện, lập tức thăng chức cho Lý Tú Quyên lên chức quản lý đại sảnh, cô chính là người bắt tay với Trương Kiến Dân, nói ra thì cũng là tài nguyên lớn của khách sạn hắn ta.
Ngay lúc này, Lục Hi bỗng nói: “Lão Lục, đừng vội đi, chuyện này vẫn chưa xong đâu”.
Hóa ra Vương Lục thấy tình thế không ổn, ông ta đã chuẩn bị chuồn khỏi nơi này. Có điều dù ông ta hành động lén lút, nhưng trốn thế nào cũng không thoát nổi ánh mắt của Lục Hi.
Mới vừa xê dịch chưa được hai bước liền bị Lục Hi vạch trần.
Vương Lục cứng đời người, đứng nguyên tại chỗ.
Hóa ra chính vào lúc Lục Hi lên tiếng, đã có một luồng sức mạnh vô hình vọt vào não ông ta, trong nháy mắt ông ta giống như bị sét đánh, đầu óc mơ màng một trận, cơ thể cứng đờ.
Đây là lực tinh thần Lục Hi sử dụng với ông ta, cho Vương Lục một phát, cũng chỉ là dùng một chút lực tinh thần mà thôi, đề phòng ông ta chuồn mất.
Nếu Lục Hi thi triển toàn lực, e rằng hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi và miệng ông ta đã sớm chảy máu đến chết.
Lúc này, Trương Kiến Dân hỏi: “Chuyện này có liên quan đến ông ta sao?”
Vân Khả Thiên cười nói: “Cái này liên quan khá lớn, lão Lục là nhân vật lớn của huyện lỵ này, người vừa rồi báo án là thuộc hạ của ông ta, nãy ông ta vẫn còn ở đây bất bình giùm hắn ta”.
Trương Kiến Dân nghe xong lập tức nói với Vương Tân Binh: “Người có liên quan đến chuyện này đều không được phép rời đi, còng tay hắn lại cho tôi”.
Lúc này Vương Lục vừa cảm thấy đầu óc tỉnh táo một chút, nhưng lại nghe thấy những lời này của Trương Kiến Dân, trong lòng ông ta khẩn trương.
Nhưng năm nay ông ta làm không ít chuyện phi pháp, mặc dù ở huyện lị ông ta có quan hệ, nhưng cái quan hệ đó chỉ là phân chó trước mặt người này.
Một khi phía trên tra ra cũng đủ để ông ta chết mấy lần.
Ngay khi ông ta đang suy nghĩ cách đối phó thì Vương Tân Binh đã đi tới còng tay ông ta vào đường ống sưởi bên cạnh.
Vương Tân Binh cũng biết Vương Lục có máu mặt ở huyện lỵ, nếu không chuyện của Vương Lục làm sao anh ta có thể chạy đến nhanh như vậy.
Nhưng ở trước mặt Trương Kiến Dân, thế lực của ông ta cũng không phải thế lực, cho dù ông ta có người chống lưng ở đây, Trương Kiến Dân nói còng tay lại anh ta cũng phải còng.
Lúc này có một bóng người cao lớn mặc cảnh phục vội vàng đi tới trước bàn của đám người Lục Hi, ông ta nói với Trương Kiến Dân: “Bí thư Trương, ông tới rồi”.
Trương Kiến Dân nhìn ông ta một cái rồi nói: “Ông chính là Tấn Vĩnh Siêu?”
Tấn Vĩnh Siêu liền vội vàng gật đầu nói: “Vâng, bí thư Trương”.
Ông ta chỉ là một cục trưởng nho nhỏ của huyện lỵ, ông ta biết Trương Kiến Dân, nhưng Trương Kiến Dân căn bản không quen ông ta.
Lúc này, Trương Kiến Dân nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!