Lúc này mọi người cũng nhìn ra có đại lão muốn ra tay, lập tức quan sát chăm chú.
Sau đó chỉ thấy đám người Vương Kiều căng thẳng nhìn Ngô Đạt, nhỏ tiếng hỏi: “Anh Ngô, làm thế nào?”
Ngô Đạt sầm mặt nói: “Tiếp tục”.
Đám người Vương Kiều gật đầu, lại bắt đầu đặt cược cho Somchai thắng.
Lúc này, chỉ thấy lão đại Triệu đi lên sàn đấu, đứng đối diện với Somchai, sau đó chậm rãi nói: “Triệu Cần Thiên lên lĩnh giáo cao chiêu của các hạ”.
Somchai khẽ cười, ngoắc tay về phía Triệu Cần Thiên, có vẻ không hề coi ông ta ra gì.
Lúc này, chỉ thấy trong tay Triệu Cần Thiên ngưng kết ra một thanh trường thương, chỉ về phía Somchai.
Chỉ thấy cổ tay ông ta rung lên, chân khí trên người lập tức bùng phát, khí thế lẫm liệt tỏa bốn phía.
“Hay”.
“Lão đại Triệu hay lắm”.
“Đánh tên cháu chắt đó thật mạnh vào, quá hống hách rồi”.
“Giết chết hắn đi, lão đại Triệu, chúng tôi đều cược cho ông thắng”.
Mọi người vừa thấy Triệu Cần Thiên khí thế vô cùng mãnh mẽ, lập tức ào ào cổ vũ cho ông ta.
Lúc mày, đám người Vương Kiều nghe theo lời của Ngô Đạt, lặng lẽ đặt cược cho Somchai thắng, nhưng trong lòng bọn họ đều có cảm giác chột dạ, giống như đi ăn trộm vậy.
Lục Hi nhìn hai người đối chọi trên sàn đấu, uể oải dựa vào lưng ghế, mặt không cảm xúc.
Lúc này chỉ nghe thấy Triệu Cần Thiên quát lớn một tiếng: “Tiếp chiêu”.
Sau đó chỉ thấy cổ tay ông ta rung lên, khí binh trường thương lập tức lóe lên hiện ra mười mũi thương, đâm mọi chỗ trên cơ thể Somchai.
Somchai lại bật cười, cơ thể lao vào trong thương ảnh của Triệu Cần Thiên, đối chọi với khi binh bằng da thịt, khí thế mãnh liệt như hổ.
Mọi người căng thẳng xem trận trấu trên sàn, gần như đều nín thở.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!