Một người đàn ông đang nắm eo mình, cô muốn mở miệng quở trách nhưng lại phát hiện một cảnh khiến cô khiếp sợ không thôi.
Hoá ra người đàn ông cứ như như vậy đứng trên sóng biển, anh ôm eo cô phập phồng theo sóng.
Nhìn mặt biển sóng lớn mãnh liệt, lại nhìn hai chân mình treo trên không, Nhan Phi Hoa lại một lần nữa hoài nghi bản thân vì nước chảy vào đầu mà tinh thần phân liệt.
Bỗng nhiên, tay người đàn ông chặn ở thắt lưng truyền đến cảm giác ấm áp khiến người ta thoải mái, sấy khô quần áo cô, cũng khiến cô hồi phục hoàn toàn ý chí.
“Là anh cứu tôi?”, Nhan Phi Hoa dùng giọng ngạc nhiên xen lẫn nghi ngờ hỏi.
Người đàn ông liếc mắt nhìn cô, anh gật đầu cười.
Nhan Phi Hoa lại một lần nữa quan sát người đàn ông, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, cô nhìn xuống chân anh.
Chỉ nhìn thấy hai chân anh cứ như vậy đứng trên mặt biển giống như đứng trên đất vậy, để mặc sóng biển lay động, anh cũng chỉ nhấp nhô theo sóng, Nhan Phi Hoa cũng không cảm thấy chòng chành chút nào.
“Thần tiên?”
“Không phải”.
“Yêu quái?”
“Không phải”.
Nhan Phi Hoa không nhận được câu trả lời, mặt cô đầy nghi ngờ.
Không phải thần tiên, cũng không phải yêu quái, vậy sao anh có thể vượt qua năng lực người bình thường như vậy. Cô cảm thấy vô cùng không chân thật.
Cô nhìn xung quanh, du thuyền không biết đã đi đâu, bốn phía tối om, cô theo bản năng dựa sát vào người đàn ông.
Dán chặt vào cơ thể người đàn ông này, nhiệt độ truyền vào người khiến cho cô cảm nhận được ấm áp.
Trước nay chưa từng gẫn gũi đàn ông đến vậy, trong lòng cô căng thẳng đến cực độ.
“Chắc hẳn anh ấy không phải người xấu đâu”.
Dựa vào người đàn ông bên cạnh, trong lòng Nhan Phi Hoa thầm lặng nói.
“Anh ấy là ân nhân cứu mạng của mình, sao có thể là người xấu chứ, chắc anh ấy là một siêu nhân có tấm lòng chính nghĩa và tràn đầy nhân ái với thế giới”.
Dựa vào người đàn ông, Nhan Phi Hoa suy nghĩ miên man.
Ngay lúc này, một bóng đèn bừng sáng lượn vòng quanh hai người, dừng lại cách đó không xa.
Người đàn ông nắm eo cô lướt sóng mà đi, họ leo lên một chiếc ca nô.
Sau khi lên được ca nô, chiếc thuyền được trang bị tám mô tơ giống như mũi tên rời khỏi cung, phóng đi thật nhanh.
Bị gió biển đập vào mặt, Nhan Phi Hoa gần như không mở nổi mắt, sau khi phóng với tốc độ cao khoảng nửa tiếng, chiếc ca nô đã dừng lại bên dưới một du thuyền vô cùng lớn.
Nhìn chiếc du thuyền này, Nhan Phi Hoa lập tức bị kinh hãi.
Chiếc du thuyền này khắp nơi đều thắp ánh sáng rực rỡ, không hề kém cạnh chút nào so với con tàu Titanic trong phim.
Lúc này trên du thuyền đưa xuống một chiếc thang nâng, người đàn ông dẫn theo Nhan Phi Hoa bước lên.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!