“Anh Lục, anh đừng có nói em ăn chực nằm chờ chứ, bố em vừa gọi tới nói là muốn mời anh ăn trưa, anh xem thế nào đi”.
Lục Hi lười biếng đáp: “Cậu ăn chực của tôi bao nhiêu bữa như thế, tôi đương nhiên phải ăn chực lại rồi”.
Vân Khả Thiên nghe vậy thì cười nói: “Vâng, vậy để em nói cho bố biết”.
Lục Hi định không đi đâu, nhưng nghĩ đến việc Vân Thắng Quốc tìm đến mình chắc chắn không phải vì mỗi ăn cơm mà còn có việc gì đó khác. Bộ mặt của tỉnh Tây Bắc cơ mà, vẫn phải nể thôi, Lục Hi nghĩ vậy thì bèn đồng ý lời mời.
Buổi trưa, tại khách sạn King Grand.
Dương Bằng Nghĩa và Trương Hồng Hà cùng mấy người nữa đang ở cổng khách sạn, đi về một phòng riêng đã được đặt trước.
Ngoài vợ chồng Dương Bằng Nghĩa ra thì còn em trai của anh ta – Dương Bằng Cử và vợ Miêu Giai Di.
Chỉ thấy Miêu Giai Di ăn mặc lồng lộn, vừa đi vừa lườm Trương Hồng Hà ăn mặc hơi có vẻ quê mùa.
Mà mẹ của Dương Bằng Nghĩa thì càng nhìn Trương Hồng Hà càng thấy tức.
Bà ta trừng mắt với Trương Hồng Hà, chau mày nói với Dương Bằng Nghĩa.
“Bằng Nghĩa à, giờ con là thân phận gì rồi mà vợ con vẫn ăn mặc nhà quê như vậy hả? Thế này có xấu hổ không cơ chứ?”
Dương Bằng Nghĩa khó chịu, đang định nói thì Trương Hồng Hà lại yên lặng kéo áo anh ta, Dương Bằng Nghĩa chỉ đành nhịn lại.
Lúc này, mẹ anh ta lại nói tiếp.
“Lần này con lên được chức cao thì mau chóng tìm cho em trai con một công việc tốt đi, cả nhà ta coi như cũng có thể trông cậy vào con rồi”.
Dương Bằng Nghĩa nghe mẹ mình nhắc đến vấn đề này thì chau mày lại, gương mặt Trương Hồng Hà cũng lộ vẻ lo âu.
Chồng vừa mới ngồi lên ghế này thì người nhà đã đến đòi việc, đây là một chuyện không tốt với anh ta chút nào, người ta sẽ đánh giá anh thế nào chứ.
Lúc này, gia đình đi vào phòng riêng, vừa mới ngồi xuống thì mẹ của Dương Bằng Nghĩa đã nói tiếp.
“Bằng Nghĩa à, em trai con thế nào con cũng biết rồi đấy, chức vị không tốt, vừa mệt mà lương lại chả được bao nhiêu. Lần này con nhất định phải tìm một chỗ thật tốt cho em trai con”.
Dương Bằng Nghĩa khó xử vô cùng, sắp xếp ư, anh ta vừa mới nhậm chức, làm thế này là không được. Hơn nữa, với tính cách của mình thì anh ta cũng không muốn làm vậy.
Nhưng không làm, trước mắt khó khăn lắm mới hòa hợp được với gia đình, nếu không quan tâm thì chắc chắn sẽ lại bất hòa với nhau, anh ta thật sự rất khó xử!
Lúc này, Trương Hồng Hà cắn răng nói: “Bố, mẹ, chuyện này Bằng Nghĩa chưa làm được đâu, anh ta vừa nhậm chức, cũng không quen ai, biết tìm ai mà làm bây giờ”.
Mẹ của Dương Bằng Nghĩa nghe thế thì giận sôi máu, chỉ vào Trương Hồng Hà, nói.
“Cô còn có mặt mũi lên tiếng à, nếu không vì cô thì Bằng Nghĩa đã sớm thăng chức rồi. Là tại cô hại cả nhà chúng tôi chia cắt bao nhiêu năm nay, cô có tư cách gì mà nói”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!