Phù Đồ nhìn Phàn Cảnh Thiên, lạnh lùng nói: “Dẫn Sói Đứt Đuôi tới chưa?”
Phàn Cảnh Thiên lập tức lôi Sói Đứt Đuôi tới trước mặt, kiên quyết nói: “Dẫn đến rồi, nếu nó chọc giận Đồ gia, anh cứ nói, tôi sẽ lăng trì nó luôn”.
Sói Đứt Đuôi ở bên cạnh vừa nghe thôi đã thấy hồn bay phách lạc, không biết mình chọc giận ông lớn này từ lúc nào.
Hắn ta cũng chỉ từng thấy Đồ gia một lần, còn là lúc Đồ gia đang giáo huấn lão đại của các thành khu, hắn ta đi sau Phàn lão đại, len lén liếc nhìn, căn bản không hiểu nổi mình đã đắc tội ông lớn này ở đâu.
Phù Đồ nhìn Sói Đứt Đuôi đang run lẩy bẩy trước mặt mình, chậm rãi hỏi: “Mấy thằng đang nằm kia, cậu có biết không?”
Thấy Đồ gia nói chuyện với mình, Sói Đứt Đuôi giật nảy mình, sau đó mới nhận ra, bèn nhìn xuống nền đất.
Liếc mắt nhìn qua, Sói Đứt Đuôi vội vàng nói: “Biết ạ, biết ạ, là mấy thằng đệ của tôi, là chúng nó chọc giận Đồ gia sao, tôi sẽ lôi chúng nó ra cho chó ăn ngay”.
Lúc này đây, mấy thằng tóc vàng nằm trên nền đất sợ đến mức hồn phách bay ra ngoài.
Hóa ra bản thân mình huênh hoang hồi lâu, đối phương là đại ca mới mà giới giang hồ Tây Kinh nghe thôi đã khiếp hãi - Đồ gia Phù Đồ chín mạng.
Mình đúng là mù mắt rồi, đại ca của đại ca mình còn phải gọi người ta là đại ca, phen này phải làm sao đây?
Khỏi cần nghi ngờ, tên tóc vàng biết, chỉ cần một câu của Đồ gia, anh Sói và Phàn lão đại sẽ dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất mà xử chết đám người của hắn, không hề do dự.
Phù Đồ “hừ” một tiếng, không để tâm tới Sói Đứt Đuôi. Sói Đứt Đuôi vẫn chưa đủ tư cách nói chuyện với hắn ta, hắn ta nói với Phàn lão đại.
“Bây giờ anh cho vay nặng lãi cũng được thôi, nhưng dùng cả chiêu thức bỉ ổi như ảnh khỏa thân để uy hiếp, còn dùng cho bạn bè của anh Lục à?”
Phù Đồ biết con đường kiếm tiền chủ yếu của Phàn Cảnh Thiên là cho vay nặng lãi, đồng thời còn thành lập một công ty, biến nó thành “hợp pháp hóa”.
Đám người Sói Đứt Đuôi này chẳng qua là chân chạy việc cho ông ta thôi, thế nên anh mới tìm thẳng tới Phàn lão đại.
Phàn lão đại vừa nghe xong lập tức gào ầm lên.
“Đồ gia, tôi không dám dùng thủ đoạn đê tiện vậy đâu, nhất định là đám thuộc hạ làm bậy, nhưng anh cứ yên tâm, bạn của anh vay bao nhiêu sẽ được xí xóa hết, ảnh chụp tôi sẽ bảo chúng nó xóa sạch, còn chừa lại tấm nào xin anh cứ chém tôi ra cho chó ăn”.
Phàn lão đại không biết “anh Lục” mà Phù Đồ nhắc tới là ai, nhưng chỉ cần là bạn của Đồ gia thì tuyệt đối là sự tồn tại mà ông ta không trêu vào được.
Nghe Phàn lão đại nói vậy, sắc mặt Phù Đồ mới khá hơn, quay người tới trước mặt Lục Hi, cúi người nói: “Anh Lục, anh xem xử lý như thế được chứ?”
Lục Hi chẳng buồn ngẩng đầu lên: “Cứ như thế đi, xử lý xong chuyện này, anh đích thân tới quán bar ở thành Tây canh chừng, có tin tức gì lập tức báo cho tôi”.
“Tôi biết rồi anh Lục”, Phù Đồ cung kính đáp lời.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!