Còn Ngư Bạch, chắc hẳn sau những thứ này sẽ hoàn toàn có khái niệm rõ ràng giữa người giàu và người nghèo. Khi đó e rằng cô ta sẽ thay đổi nhận thức của mình.
Tên Lục Hi kém hơn mình không chỉ một chút, đến lúc đó anh ta chỉ cần nhẹ nhàng ngoắc ngón tay, e rằng Ngư Bạch này sẽ bỏ rơi Lục Hi sà vào ngực anh ta.
Đồng thời cũng phải để tên phế vật này biết, người nghèo không xứng đáng có tình yêu.
Lúc này, đoàn người ra khỏi khách sạn, đi tới bãi đậu xe.
Lương Kim Tôn ấn chìa khóa, chiếc xe Porsche màu đỏ vang lên hai tiếng tích tích.
Thường Tuấn Nghị cũng đánh lái một chiếc BMW việt dã, còn Lục Hi đứng trước chiếc Santana mười tám, anh chuẩn bị lên xe.
Xe mấy người dừng cách đó không xa, Thường Tuấn Nghị nhìn một cái liền lắc đầu cười nói: “Anh Lục, anh và Ngư Bạch ngồi xe của tôi đi, chúng tôi không lái xe lâu năm như vậy đâu”.
Lục Hi nghĩ cũng phải, anh và Ngư Bạch lên xe của Thường Tuấn Nghị, hai người ngồi ở hàng sau.
Lúc này, Lương Kim Tôn đạp chân ga, Porsche phát ra hàng loạt tiếng nổ ầm, anh ta cười nói với Thường Tuấn Nghị: “Phòng tiệc tầng trên cùng khách sạn Đông Khải, tôi chờ mấy người”.
Nói xong, anh ta đạp ga, Porsche gầm lên một tiếng rồi phóng như điên.
Thường Tuấn Nghị lái BMW, đi theo phía sau.
Dọc theo đường đi, Ngư Bạch liên tục nói chuyện với Lục Hi về Hoắc Tư Duệ lợi hại như nào, tuổi còn trẻ mà đã tạo dựng được sự nghiệp như vậy, trong mắt đều là vẻ ngưỡng mộ.
Lục Hi chỉ cười, cũng không nói lời nào.
Không bao lâu, xe đến khách sạn Đông Khải, sau khi đỗ xe xong, bốn người đi thẳng lên phòng tiệc tầng cao nhất.
Lương Kim Tôn đang ở cười trò chuyện với một người thanh niên, nhìn thấy Thường Tuấn Nghị tới, anh ta nói với đối phương đôi câu rồi đi qua.
“Đi thôi, tôi dẫn mọi người vào”.
Lương Kim Tôn dẫn đầu, đứng ở cửa đưa ra thiếp mời, đồng thời giải thích về mấy người sau lưng rồi mới được cho đi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!