Lục Hi suy tư: “Cũng được, tôi không quen nơi này lắm, vậy thì đi cùng nhau đi”.
Thấy Lục Hi cho phép bọn họ đi cùng, cả ba người tỏ vẻ vui mừng. Có thể phục vụ Lục Hi chính là niềm vinh dự của họ.
Mà Jennifer sau khi biết đây là bạn của Lục Hi thì cũng không lo sợ nữa. Cô ta cứ tưởng là Edmond cho người đến báo thù mình chứ.
Lúc này, Jennifer đưa Lục Hi cùng mấy người Leyman đi ra bờ biển.
Khu vực này không lớn, đi một lúc là tới một bến tàu nhỏ, Jennifer chỉ vào du thuyền màu bạc ở trong bến tàu và nói: “Chính là con tàu Blue Diamond kia kìa”.
Lục Hi gật đầu: “Cảm ơn em nhiều lắm, Jennifer, em về đi, hành trình lần này sẽ nguy hiểm nên tôi không đưa em theo nữa”.
Jennifer ngoan ngoãn gật đầu. Cô ta thấy những người này xuất hiện thì biết là Lục Hi có việc, cho nên cô ta cũng không muốn quấy rầy Lục Hi.
Lúc này, mấy người bước lên Blue Diamond, sau đó Drizzt nói với Lục Hi: “Anh Lục, liệu tôi có thể vinh dự được điều khiển con thuyền này cho anh không?”
Lục Hi cười đáp: “Đương nhiên là được”.
Sau đó Drizzt hành lễ với Lục Hi rồi vào khoang điều khiển.
Mà đám người Lục Hi thì đứng ở trên boong tàu.
Du thuyền chậm rãi khởi hành, Lục Hi vẫy tay với Jennifer ở trên bờ, mỉm cười tạm biệt.
Jennifer nhìn Lục Hi dần đi xa, trên mặt là sự hạnh phúc ngập tràn.
Không lâu sau, du thuyền đã ra khỏi bến tàu, đi vào biển lớn.
Dưới sự chỉ huy của Lục Hi, du thuyền một mực chạy về hướng Tây, mà Lục Hi thì đứng nhắm mắt trên boong tàu, triển khai thần thức.
Cứ như vậy, sau khoảng ba tiếng di chuyển, Lục Hi bảo Drizzt dừng lại.
Ở gần khu vực này có một hòn đảo nhỏ, mặt biển xanh ngắt như mặt gương màu lam, cảnh sắc đẹp đến mê hồn.
Lúc này, Drizzt cũng tới boong tàu, ba người nhìn Lục Hi, không biết anh định làm gì.
Lục Hi cân nhắc một chút, cảm thấy bản thân nên nói rõ một vài chuyện cho bọn họ biết, tránh xảy ra chuyện luống cuống tay chân.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!