Hai người bạn khác của Lục Hi nghe xong cũng lập tức nói: “Đúng vậy, ăn tiếp đi, làm quan cũng phải nói phải trái, chúng ta phạm tội gì mà đòi ăn thịt chúng ta”.
Thiệu Thanh thấy vậy cũng lên tinh thần, anh ta cầm đũa lên nói: “Ăn thôi, chúng ta nhiều người như vậy tôi cũng không tin ông ta có thể bắt hết được, chẳng có phép tắc gì cả”.
Mọi người nghe xong cũng hạ quyết tâm, bọn họ nhặt đũa lên ăn, nói thế nào Lục Hi cũng là bạn học của bọn họ, cùng nhau chịu trách nhiệm có gì mà ghê gớm.
Còn Tân Mỹ Dục nhìn mọi người tiếp tục ăn, cô ta hít một hơi, nâng ly rượu lên nói: “Các bạn học, hôm nay tôi không sắp xếp tốt, xin lỗi mọi người”.
Nói xong, Tân Mỹ Dục chưa từng uống rượu đã uống cạn sạch ly rượu, mặt lập tức đỏ lên.
Đám người Thiệu Thanh thấy vậy liền cười nói: “Không cần xin lỗi, có liên quan gì đến cậu đâu, đều là do bà chị dâu cả của cậu và ông quận trưởng kia ức hiếp người quá đáng, cậu không cần để ý, tình cảm bạn học mấy năm của chúng ta còn cần phải xin lỗi sao?”
“Đúng vậy, nào nào, uống rượu thôi”.
Có người đang uống cũng nâng ly rượu lên.
Mọi người rối rít hưởng ứng, giơ ly rượu lên uống cạn.
Lục Hi nhìn những bạn học này, trên mặt lộ ra ý cười, trong lòng như có một dòng nước ấm.
Lúc này, chỉ thấy ở cửa khách sạn Thịnh Vượng có mười mấy người đi vào.
Đoàn Chí Quốc mặc cảnh phục được vây ở giữa, ở bên cạnh ông ta là quận trưởng quận Trần Thương tên Đoàn Bảo Minh và các quan lớn nhỏ quận Trần Thương, giống như các vì sao vây quanh mặt trăng, bọn họ đưa Đoàn Chí Quốc đi vào khách sạn.
Vương Hoài Lộ thân là ông chủ niềm nở đi trước dẫn đường, ông ta nói: “Lãnh đạo cực khổ rồi, phòng VIP đã chuẩn bị xong, lập tức sẽ có đồ ăn đưa lên”.
Lúc này, Đoàn Chí Quốc lại xua tay nói: “Chúng tôi đến làm việc, không cần đến phòng VIP, cứ ở đại sảnh chuẩn bị mỗi người một phần cơm hộp là được”.
Vương Hoài Lộ nghe thấy lời này của Đoàn Chí Quốc, mặt ông ta liền biến sắc.
Nhân vật lớn như vậy đến đây, ông ta đã chuẩn bị những món ăn thịnh soạn nhất, khách sạn Thịnh Vượng là khách sạn có quy mô hàng đầu, chỉ ăn cơm hộp sao được.
Vương Hoài Lộ không kiềm được nhìn về phía thông gia Đoàn Bảo Minh của mình.
Đoàn Bảo Minh thân là ông trùm của quận Trần Thương, nhất định phải quan tâm đến vấn đề này hơn Vương Hoài Lộ, ông ta liền nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!