Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

 

Bọn họ đều biết Lục Hi không cha không mẹ, mà bọn họ cũng không dám hỏi nhiều, sợ làm Lục Hi bị tổn thương. Thật không ngờ Lục Hi đã gặp lại bố mình, đây đúng là chuyện tốt.

 

“Lục Hi, anh định làm gì tiếp theo?”, Hoắc Tư Duệ quan tâm hỏi.

 

Đó cũng là bố chồng tương lai của cô, cho nên cô rất để ý.

 

Lục Hi mỉm cười, sau đó kể lại thân thế của mình cho mọi người cùng nghe. Đây toàn là người phe anh, anh cũng không ngại gì cả, hơn nữa, anh cũng muốn nói hết ra một lần.

 

Thân thế của anh khiến anh cảm thấy vô cùng bất lực.

 

Mọi người nghe xong thì đều thổn thức, cảm thấy phức tạp.

 

Nhà họ Lục ở Nam Uy không có danh tiếng cho lắm, bọn họ chưa nghe nói đến bao giờ, nhưng nhà họ Ôn ở Giang Nam thì lại là một sự tồn tại khổng lồ, không ai là không biết.

 

Nhưng với năng lực và thế lực của Lục Hi hiện tại thì có phải đối mặt với nhà họ Ôn cũng không hề sợ hãi, bọn họ cũng chẳng kiêng dè gì.

 

Nghe xong, tất cả đều im lặng không nói.

 

Bởi vì vấn đề mà Lục Hi đang gặp phải chính là anh chọn nhận tổ quy tông, quay về nhà họ Lục hay là về Giang Triết và sà vào lòng mẹ ruột. Bọn họ không dám tham gia vào chuyện này.

 

Vài phút sau, Lục Hi nhìn mọi người đang trầm lặng, biết họ đang nghĩ điều gì, bèn nói: “Tôi đã quyết định về thăm nhà xem sao”.

 

“Nói vậy thì anh muốn nhận tổ quy tông, về nhà họ Lục sao?”, Hoắc Tư Duệ cẩn thận hỏi.

 

Lục Hi cười đáp: “Cũng không hẳn, chỉ là muốn về xem thế nào. Nếu hợp thì về nhà họ Lục, còn không hợp thì Lục Hi này vẫn sẽ là một ông chủ tiệm tạp hóa, tiêu dao tự tại thôi”.

 

Mọi người nghe xong thì gật đầu lia lịa.

 

Từ nhỏ Lục Hi chưa từng sống ở cả hai nhà, quay về cũng chưa chắc đã hòa hợp. Nhưng Lục Hi có uy năng, đến đâu mà không thoải mái sinh hoạt được chứ, cho nên có về hay không cũng chẳng cần cưỡng ép.

 

“Mọi người đều ủng hộ quyết định của anh, anh vui là được”, Hoắc Tư Duệ mỉm cười.

 

Lục Hi gật đầu, cười lớn: “Được rồi, ngủ liền ba ngày, tôi cũng nên ra ngoài vận động thân thể đây. Mọi người cứ làm việc của mình đi, kệ tôi”.

 

Thấy Lục Hi hoàn toàn yên ổn, tất cả gật đầu rồi rời đi.

 

Bọn họ cũng có việc của riêng mình, đã chờ ở đây ba ngày ba đêm, đúng là lỡ không ít việc. Giờ Lục Hi đã thoải mái, bọn họ cũng yên tâm, liền chia nhau đi làm việc.

 

Sau khi tất cả rời đi, Lục Hi gọi mấy cuộc điện thoại rồi nằm trên sô pha, lạnh lùng nhìn trần nhà. Anh cứ nằm mãi đến trưa, nghe mấy cuộc điện thoại nữa rồi mới đứng dậy, cầm ba lọ nhũ dịch Chung Linh đi, lái xe đến ăn một bữa cơm no rồi về thành phố Nam Thông.

 

Thành phố Nam Thông nằm ở phía Đông của thành phố Tây Kinh, cách khoảng ba trăm cây số, mất kha khá thời gian di chuyển.

 

...

 

Tối đến.

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận