Đám người Nhậm Chí Viễn đều kinh hãi.
Người phụ nữ nhìn có vẻ mảnh mai này lại mạnh mẽ đến như vậy, Quách Cương tự xưng là cao thủ bất khả chiến bại ở Tây Kinh mà thậm chí còn không thể phòng thủ được?
Quách Cương bị ném xuống đất mạnh đến mức choáng váng mặt mày, vừa định đứng lên thì lại bị Miwa Nozaki đá thêm một cước.
Quách Cương ngay lập tức bay ngược về phía sau, thân thể nặng nề đập vào tường rồi hộc máu giàn giụa.
Gã đau đớn ôm lấy lồng ngực, không biết đã gãy bao nhiêu chiếc xương sườn.
Đám người Nhậm Chí Viễn hoảng sợ nói: "Anh, anh, sao anh dám làm hại người khác trước mặt bí thư Vân?"
Lục Hi chỉ bật cười giễu cợt chứ không nói gì.
Miwa Nozaki đã hết tức giận, cô ta bước từng bước nhỏ ra phía sau lưng Lục Hi rồi đứng chắp tay phía trước.
Còn Vân Thắng Quốc thì vẫn làm như không thấy, chỉ nhàn nhã ngồi uống trà.
Nhìn thấy tình cảnh này, Nhậm Chí Viễn lạnh hết sống lưng.
Trên toàn tỉnh Tây Bắc này có được mấy người dám hành hung người khác ngay trước mặt bí thư Vân, thế mà bí thư Vân lại còn làm như không thấy, chuyện này là thế nào chứ!
Sắc mặt của Nhậm Chí Viễn, Giang Hải Lam và Sử Nhất Đan đều tái mét, biết rằng mình đã tự lấy đá đập chân mình.
Lúc này, Lục Hi mới hừ lạnh một tiếng nói.
"Nhậm Chí Viễn, hôm nay mày muốn tìm tao tính sổ nhưng mày không biết tao cũng đang muốn tìm mày tính sổ đây. Mày dám âm mưu hại đời bạn của tao, chuyện này mày tính giải thích như thế nào?"
Lục Hi đột nhiên trở mặt khiến cho chân của Nhậm Chí Viễn ngay lập tức mềm nhũn ra, ông ta khóc không thành tiếng nói.
"Anh Lục, tôi thật sự không biết cô ta là bạn gái của anh, đây chỉ là một sự hiểu lầm thôi".
Nhìn thấy bộ dạng của Nhậm Chí Viễn giống như bố mẹ vừa mới chết, Lục Hi chỉ chậm rãi nói: "Loại người như mày trong tay có được chút tiền liền không biết trời cao đất rộng, không xem ai ra gì, đáng bị trừng phạt! Miwa Nozaki!"
“Vâng”, nghe thấy tiếng gọi của ông lớn, Miwa Nozaki cung kính cúi đầu đáp lại.
"Từ ngày mai trở đi cô và Hoắc Tư Duệ phải toàn lực tấn công tập đoàn Mỹ Liên, chơi chết lão ta cho tôi, tôi muốn lão ta phải ra đường ăn xin sống qua ngày!"
"Vâng thưa ông lớn".
Lúc này Lục Hi lại nhìn về phía Giang Hải Lam và Sử Nhất Đan nói: "Hai người cũng cùng một giuộc, hỗ trợ kẻ xấu làm việc ác, phải trừng phạt thế nào đây?"
Lục Hi nhìn hai người bằng ánh mắt lạnh lùng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!