Thẩm Hạ Lan tâm trạng vốn không tốt, bây giờ bị Dư Khinh Hồng quấy rầy, tâm trạng càng thêm buồn bực.
“Dư Khinh Hồng, trên thế giới này có nhiều đàn ông như vậy, tại sao cô cứ phải tranh giành với tôi?”
“Bởi vì Diệp Ân Tuấn là một người đàn ông tốt! Đồ tốt chỉ có thể có được bằng cách đoạt lấy, cô không biết sao? Hay là cô cho rằng Diệp Ân Tuấn tự nhiên đã đối tốt với cô? Cô dựa vào cái gì mà được như vậy?”
Lời nói của Dư Khinh Hồng khiến Thẩm Hạ Lan nghẹn lời.
Đúng vậy.Dựa vào cái gì chứ?
Không phải bất kể cô làm gì, Diệp Ân Tuấn đều có thể tha thứ bao dung cho cô sao?
Không phải dựa vào tình cảm của Diệp Ân Tuấn dành cho cô sao?
Nhưng dựa vào cái gì mà cô lại coi đó là điều hiển nhiên?
Thẩm Hạ Lan dường như đã đoán ra điều gì đó, muốn đến gặp Diệp Ân Tuấn để nói rõ. Cô cảm kích Đường Trình Siêu, nhưng cô nhất định không phải như anh nghĩ.
Cô nhấc chân định bỏ đi, nhưng lại bị Dư Khinh Hồng ngăn lại.
“Tránh ra!”
“Muốn tao tránh ra cũng được, giao Diệp Ân Tuấn cho tao!”
Dư Khinh Hồng nở nụ cười, mặc dù đáng sợ nhưng cũng không làm Thẩm Hạ Lan sợ hãi.
“Diệp Ân Tuấn không phải đồ vật, tôi không thể nói cho cô là cho cô, nếu như cô có bản lĩnh làm cho anh ấy thích cô, vậy thì cứ đoạt lấy.”
“Cô tự tin quá đấy, cô cho rằng khuôn mặt biến dạng của tôi không thể cướp đi Diệp Ân Tuấn sao? Tôi nói cho cô biết, dù không có Nhan đại sư tôi cũng sẽ hồi phục như xưa. Nếu cô không tin, cô cứ chờ xem!”
Sự khiêu khích của Dư Khinh Hồng không hề ảnh hưởng đến Thẩm Hạ Lan .
Cô biết Diệp Ân Tuấn là người như thế nào, một khi đã động lòng với ai đó thì sẽ không thay đổi, mặc dù vừa rồi cô khiến anh rất tức giận và thất vọng nhưng sẽ không đến mức khiến Diệp Ân Tuấn đưa ra quyết định sai lầm.Vì vậy Thẩm Hạ Lan không quan tâm đến Dư Khinh Hồng đang gào thét.
Cô nhanh chóng rời đi, đi tìm Diệp Ân Tuấn, cô phát hiện Diệp Ân Tuấn đã ra ngoài.Tống Đình do dự không muốn nói cho cô biết.
“Có gì cứ nói đi.”
Nhìn thấy dáng vẻ lưỡng lự của anh ta, Thẩm Hạ Lan đơn giản mở miệng trước.
Tống Đình ngượng ngùng gãi gãi sau gáy: “Mợ chủ, không lẽ cô với anh Diệp đang giận dỗi nhau thật sao?”
“Dễ nhìn ra vậy sao?”
Thẩm Hạ Lan dở khóc dở cười.
Nếu ngay cả Tống Đình cũng có thể nhìn ra, còn ai không nhìn ra Diệp Ân Tuấn đang rất tức giận nữa.
Tống Đình lắc đầu nói: “Tôi không nhìn thấy, tôi cảm nhận được. Anh Diệp nhờ tôi mời một nhà thiết kế trang sức thiết kế nhẫn cưới, hôm nay nhà thiết kế đó có vệc bận, nên tôi hỏi anh ấy có đổi thời gian hẹn được không, anh ấy lại bảo tùy tôi.”
Câu nói này làm Thẩm Hạ Lan sửng sốt.
“Nhẫn cưới? Diệp Ân Tuấn nhờ anh tìm nhà thiết kế nhẫn cưới?”
“Đúng vậy, Anh Diệp chưa nói với cô sao? Anh Diệp đã cho tôi kích cỡ tay của anh ấy và cô. Anh ấy còn nói sẽ tổ chức cho cô một lễ cưới thật trang trọng, để cẩ thế giới biết cô là vợ của Diệp Ân Tuấn.
Nghe Tống Đình nói như vậy, tâm trạng của Thẩm Hạ Lan càng thêm khó chịu.
Diệp Ân Tuấn hết lòng muốn cưới cô, muốn cho cô một danh phận đàng hoàng, thậm chí còn cất công làm cô bất ngờ, vậy mà cô đã làm gì vậy chứ?
Chỉ vì sự biến mất của Nhan Như Ngọc và vài câu nói của Đường Trình Siêu đã khiến cô đối xử với anh như vậy, chất vấn anh.
Có chuyện gì với cô vậy?
Chẳng lẽ đúng như lời Diệp Ân Tuấn nói, trong lòng cô có Đường Trình Siêu?
Tại sao lại bị lời nói của Đường Trình Siêu ảnh hưởng?
Thẩm Hạ Lan cảm thấy mình thật vô lại.
Làm sao cô có thể làm như vậy?
Tại sao Diệp Ân Tuấn nhắm vào Đường Trình Siêu, người khác có thể không biết, nhưng cô vẫn không rõ sao?
Những ngày bị Đường Trình Siêu giam cầm, Diệp Ân Tuấn chắc hẳn đã rất vất vả, khi Diệp Ân Tuấn ra tay cứu cô, sự bối rối, khó chịu, những rào cản tâm lý đã hành hạ Diệp Ân Tuấn suốt một chuỗi ngày dài.
Diệp Ân Tuấn yêu cô và coi cô như báu vật trong tay, làm sao anh có thể không tức giận khi nhìn thấy cô đối với Đường Trình Siêu như vậy?
Mà Thẩm Nghê Nghê chính là con gái anh, lại bị Đường Trình Siêu lấy danh nghĩa yêu thương cho dùng mooc-phin, khiến thân thể của Thẩm Nghê Nghê càng trở nên tồi tệ, là một người cha, anh chẳng lẽ không nên tìm Đường Trình Siêu liều mạng hay sao?
Dù là đối với cô hay Nghê Nghê, Diệp Ân Tuấn luôn canh cánh trong lòng. Nhưng khi anh nhắm vào Đường Trình Siêu, cô không nói gì, là một người vợ, cô không tôn trọng chồng mình, với tư cách là một người mẹ, cô lại thiếu trách nhiệm với Nghê Nghê.
Nhưng cô vẫn luôn nghĩ đến ân cứu mạng của Đường Trình Siêu năm năm trước.
Chẳng lẽ những gì Đường Trình Siêu gây ra sau này không trừ lại hết ân cứu mạng trước.
Vậy cô còn chần chừ gì nữa?
Thẩm Hạ Lan nghĩ rằng cô thật sự bị bệnh rồi, hay cô với Đường Trình Siêu không chỉ là lòng biết ơn
Bản thân cô cũng thấy hỗn loạn.
Tống Đình thấy Thẩm Hạ Lan vô hồn đứng yên lặng, trong lòng hơi sốt ruột.
“Mợ chủ, cô có sao không? Anh Diệp nhất thời tức giận. Cô đừng lo, anh ấy ra ngoài đi dạo một lát sẽ về. Bản thân anh Diệp cũng rất khó xử, cô cũng biết đấy, đừng chấp nhặt với anh ấy.
Tống Đình càng nói như vậy, Thẩm Hạ Lan càng cảm thấy bản thân không ra gì.
Gì mà bảo cô đừng chấp nhặt Diệp Ân Tuấn?
Dường như Diệp Ân Tuấn từ đầu đến cuối đều nuông chiều cô, không hề chấp nhặt cô.
Không biết vừa rồi Diệp Ân Tuấn có bị tổn thương không.
Thẩm Hạ Lan vô cùng ảo não.”Anh có thấy anh ấy đi hướng nào không?”
“Không, nhưng tốt hơn là cô nên đi chỗ khác, bên ngoài có chút chuyện, hơi hỗn loạn, chuyện của anh Diệp và nhà họ Đường mới bắt đầu, cô ra ngoài bây giờ có lẽ không tốt lắm.”
Tống Đình nói có vẻ không rõ ràng, nhưng Thẩm Hạ Lan vẫn hiểu.
Đúng vậy, tại sao Đường Trình Siêu lại bảo cô ra ngoài?
Anh ta biết Diệp Ân Tuấn đang bảo vệ cô, nên muốn cô ra ngoài, ý muốn này đã quá rõ ràng.
Mặc dù không muốn dùng đầu óc của một tiểu nhân để suy đoán Đường Trình Siêu, nhưng Thẩm Hạ Lan biết Đường Trình Siêu hôm nay khác Đường Trình Siêu trước đây.
Hơn nữa trong khu an dưỡng cũng có người khác theo dõi cô.Người đang theo dõi cô là ai?
Có liên quan đến Đường Trình Siêu không?
Thẩm Hạ Lan trước đây chưa từng nghĩ tới Đường Trình Siêu, nhưng bây giờ cô đã nghĩ kỹ về cuộc nói chuyện điện thoại với Đường Trình Siêu.
Đường Trình Siêu không ngạc nhiên về số điện thoại của cô, cô nhớ Đường Trình Siêu có thói quen không trả lời những số lạ, cô vẫn gọi vào số riêng của Đường Trình Siêu.
Nói cách khác, Đường Trình Siêu biết số điện thoại này của cô.
Nhưng làm sao anh ta biết được?
Diệp Ân Tuấn muốn giấu số điện của cô chắc chắn làm được, nhưng Đường Trình Siêu biết, rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Tâm trạng Thẩm Hạ Lan trở nên nặng nề.
“Tôi trở về trước. Nếu Diệp Ân Tuấn về, anh nhớ nói cho tôi biết.”
“Vâng.”
Tống Đình cảm thấy nhẹ nhõm khi Thẩm Hạ Lan quyết định không ra ngoài.Mặc dù Diệp Ân Tuấn bước đi rất tức giận, Tống Đình biết rằng Diệp Ân Tuấn vẫn lo lắng cho Thẩm Hạ Lan.Thẩm Hạ Lan trở về phòng, tìm thấy điện thoại di động của mình
.Điện thoại vẫn được bị tháo rời đặt trên giường, không có bất kỳ thay đổi nào.
Thẩm Hạ Lan ngồi bên giường, lắp lại điện thoại lần nữa.
Cô không tin rằng sự biến mất của cha mẹ cô có liên quan đến Nhan Như Ngọc, nhưng tại sao Nhan Như Ngọc lại chạy trốn?
Diệp Ân Tuấn cũng không phải là người ác độc , ngay cả khi cô ấy đã hiểu lầm Diệp Ân Tuấn rất nhiều trong năm năm qua, lúc đó Nhan Như Ngọc rất tức giận, nói rằng cô ấy phải dạy cho Diệp Ân Tuấn bài học mới bỏ qua đươc.
Nhưng bây giờ cô ấy lại chạy trốn.
Biết Diệp Ân Tuấn đến tìm, cô ấy đã bỏ chạy!
Lý do là gì?
Hơn nữa Nhan Như Ngọc cũng không biết số điện thoại của ba mẹ cô, vậy làm sao cô ấy có thể gọi cho ba mẹ cô được? Tại sao lại gọi cho họ?
Sự biến mất của cha mẹ có thực sự liên quan đến Nhan Như Ngọc không?
Thẩm Hạ Lan đầu óc rất rối rắm.
Mặc dù Diệp Ân Tuấn rất tức giận, nhưng tuyệt đối không có khả năng nói dối Thẩm Hạ Lan.
Cô vừa nãy là do bị lừa, nên mới đối xử với anh như vậy, bây giờ nghĩ lại, cô rất hối hận.
Nghĩ lại lời nói của Diệp Ân Tuấn, nếu những gì Diệp Ân Tuấn nói là sự thật, thì Nhan Như Ngọc có vai trò gì trong vụ cha mẹ cô mất tích?
Tại sao cô ấy lại làm điều này?
Thẩm Hạ Lan không thể đoán ra được, cô rất muốn biết tin tức của Nhan Như Ngọc, có lẽ sau khi biết tin tức của Nhan Như Ngọc, cô sẽ biết được tất cả sự thật, cũng có thể tìm ra ba mẹ cô.
Nghĩ đến cha mẹ, Thẩm Hạ Lan lòng nóng như lửa, nhưng không biết phải làm gì.Cô bật TV lên, hy vọng có thể chuyển hướng sự chú ý của mình, nhưng cô lại bị tin tức làm cho choáng váng.
Cách đây không lâu, cô nghe nói Diệp Ân Tuấn và Đường Trình Siêu tuyên chiến, gây náo loạn các trung tâm mua sắm, Đường Trình Siêu vì mảnh đất ở vùng ngoại ô phía nam mà nhận tiền một công ty đầu tư, coi như kiếm được một số vốn, nhìn chung nếu nhà họ Đường và nhà họ Diệp cùng hầu tòa, anh ta chắc chắn cũng không tổn thất nhiều.
Nhưng tin tức hôm nay bất ngờ tiết lộ rằng công ty Đường Trình Siêu đã vay là của Diệp Ân Tuấn!
Với tư cách là người phụ trách công ty đầu tư, Diệp Ân Tuấn hiện muốn rút tiền tài trợ khỏi tập đoàn nhà họ Đường, gây nên sóng gió trong toàn bộ giới kinh doanh.
Nhà họ Đường là một gia tộc trăm năm, có gốc rễ ăn sâu ở Mỹ, Diệp Ân Tuấn đến từ Hải Thành, một thân một mình, không ai coi trọng Diệp Ân Tuấn, nhưng rõ ràng trong trận chiến này Diệp Ân Tuấn chiếm ưu thế hơn.
Thẩm Hạ Lan nhìn bộ dạng lạnh lùng của Diệp Ân Tuấn trên TV, biết rằng anh bị kích động bởi những gì cô nói vừa rồi, nên anh mới ra tay với Đường Trình Siêu.
Không ngờ không?
Đau lòng không?
Cảm thấy có lỗi với Đường Trình Siêu không?
Thẩm Hạ Lan không cảm thấy thế, thậm chí cô cảm thấy vô cùng tĩnh tâm.Rõ ràng, trong lòng cô, Diệp Ân Tuấn và đứa nhỏ mới là quan trọng nhất. Sự mâu thuẫn rối rắm trong đầu cô trước đây, giờ cuối cùng cô cũng đã có đáp án rõ ràng.
Đường Trình Siêu năm năm trước đã cứu cô, nhưng năm năm sau những gì anh ta làm với Thẩm Nghê Nghê và với cô cũng đủ để bù đắp ân tình cứu mạng của năm năm trước không phải sao?
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!