CHƯƠNG 2328
Thẩm Hạ Lan nhớ Diệp Minh Triết, nhưng càng lo lắng cho sự an toàn của đám nhỏ. Con đường hiện tại chính là đưa chúng về Kình Thiên Minh, có Hạ Tử Thu, an toàn của đám trẻ sẽ được bảo vệ tốt nhất.
Diệp Ân Tuấn cũng có suy nghĩ này, nghe thấy Thẩm Hạ Lan nói vậy, bèn gật đầu.
“Được, ngày mai anh liền phái người đưa chúng về.”
“Hôm nay liền đưa đi đi.”
Thẩm Hạ Lan rất luyến tiếc đám trẻ, nhưng cô càng biết rằng, để chúng ở bên cạnh là nguy hiểm bao lớn.
Diệp Nghê Nghê mất liên lạc mấy ngày nay, Thẩm Hạ Lan đêm không thể ngủ, cứ nghĩ trẻ con dù là thiên tài, nhưng dù sao cũng mới năm tuổi, đứa bé nhỏ như vậy, để chúng trải nghiệm quá nhiều mặt u ám sớm thế, thật sự tốt sao?
Nhà họ Diệp họ không thiếu tiền, không thiếu quyền, tại sao để trẻ con từ nhỏ đã sống u ám như vậy chứ?
Rõ ràng chúng có những năm tháng trẻ thơ rất tốt đẹp, dù là thiên tài thì sao? Ai quy định thiên tài thì không thể có thời thơ ấu của người bình thường chứ?
Đợi chúng lớn lên sẽ thế nào, Thẩm Hạ Lan không biết, nhưng tuổi nào làm việc nấy mới là điều cô suy nghĩ trước nhất.
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạ Lan kéo góc áo Diệp Ân Tuấn, khẽ nói: “Ân Tuấn, em muốn thương lượng với anh một chuyện.”
“Em nói đi.”
Thẩm Hạ Lan rất ít khi nũng nịu nói chuyện với mình như vậy, Diệp Ân Tuấn biết, dù bây giờ cô muốn trăng sao trên trời, có lẽ anh cũng sẽ nghĩ cách lấy được cho cô.
Nhưng Thẩm Hạ Lan lại không biết sức hấp dẫn lúc này của mình, trong đầu đều là chuyện của đám trẻ.
Cô nói: “Sau khi chuyện này kết thúc, em muốn đưa Minh Triết rời khỏi quân khu, còn có Nghê Nghê, cũng đừng lại học bắn tỉa gì nữa, em chỉ muốn chúng giống với những đứa bé cùng tuổi bình thường, đi nhà trẻ, học tiểu học, lên cấp hai, thi đại học, sau đó tìm kiếm một con đường thuộc về chính mình.
Em biết chúng đều có tài năng, có lẽ có thể xưng là thiên tài, nhưng chúng là con em. Chúng bây giờ còn nhỏ, căn bản không biết bản thân thật sự muốn đi con đường thế nào. Định sẵn chúng quá sớm, đối với đám trẻ không công bằng, cũng quá tàn nhẫn. Anh xem chúng đã trải qua những gì? Một đứa bé năm tuổi, nhìn thấu nóng lạnh trên đời, sắc thái cuộc đời, thật sự tốt sao? Vậy cuộc đời sau này của chúng làm sao đây? Còn có mong đợi sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!