CHƯƠNG 208: PHÍA TRƯỚC CÓ YÊU MA
Nhưng, Lê Hiếu Nhật của bây giờ, chỉ muốn im lặng, tránh làm ra chuyện gì không hợp lý, khiến cô hiểu lầm.
Tối hôm đó, coi như là sự sai lầm ngọt ngào đi.
“Cạch” một tiếng cửa nhẹ nhàng đóng lại, Kiều Minh Anh ngồi trên giường thở phào, trên mặt xuất hiện một tia lạc lõng.
Đợi đến khi chân không còn tê nữa, cô mới chậm rãi ngồi xuống, duỗi thẳng hai chân, cả người ngả ra chiếc giường mềm mại, lấy chân che đầu lại, lăn vài vòng rồi vứt Lê Hiếu Nhật ra khỏi đầu.
Lúc hít thở, thì đều là mùi hương bạc hà nhàn nhạt trên người anh, giống như anh vẫn ở đây.
Một lúc sau Kiều Minh Anh mới phát hiện bản thân rốt cuộc đang làm gì vậy, vậy mà mà ôm chăn của của anh mà nghĩ đến anh!!
Muốn chết rồi muốn chết rồi!
Kiều Minh Anh đột nhiên giống như con tôm bật lên, sau đó dùng sức chui vào trong chăn để che đi sự xấu hổ trong lòng mình.
Rất nhanh, cô bình ổn lại tâm trạng, chân nhấc lên, đạp tung cái chăn ra, lật người nhảy xuống xuống, đi dép vào, sau đó đi ra ngoài.
Bây giờ thời gian vẫn sớm, đại khái khoảng 7 giờ, 8h30 bắt đầu quay đoạn tuyên truyền, nhưng rõ ràng, Kiều Minh Anh không có phát hiện ra.
Khi cô đến nhà ăn, Kiều Tiểu Bảo đã ăn xong bữa sáng chuẩn bị đi học rồi, nhìn thấy Kiều Minh Anh xuống, hôn tạm biệt với cô, sau đó bèn để tài xế chở cậu bé đến trường.
“Mami, phía trước có yêu ma, phải cẩn thận!” Đây là lời nói trước khi đi Kiều Tiểu Bảo nói với cô, nói rất ngây thơ, cũng đặc biệt đáng yêu.
Có điều Kiều Tiểu Bảo nói như vậy, quả thực có một tầng ý nghĩa.
Trong nhà ăn, Lê Hiếu Nhật ngồi ở vị trí chính, ngồi bên tay trái của anh là Diệp Tử đã ăn mặc sửa soạn kỹ lưỡng, thấy cô bước vào, thân thiết như bạn bè chào hỏi với cô.
Kiều Minh Anh nhàn nhạt đáp một tiếng, sau đó ngồi ở vị trí cách Lê Hiếu Nhật hai chỗ, kêu chị Lâm mang đồ ăn sáng của cô lên.
Lê Hiếu Nhật đối với động tác này của cô ngay cả liếc mắt cũng không có, động tác tao nhã dùng bữa, giống như quý tộc trong bức tranh sơn dầu phương tây, mỗi một cử chỉ đều toát ra sự cao quý.
“Cô Kiều sao ngồi ở đó chứ? Đến đây ngồi đi, tôi cố tình giữ vị trí cho cô.” Diệp Tử nhìn thấy Kiều Minh Anh ngồi ở xa, vì thế mặt mày kinh ngạc nhìn cô, giống như nữ chủ nhân tiếp đãi Kiều Minh Anh vậy.
Ai ngờ Kiều Minh Anh chỉ nhàn nhạt liếc nhìn cô, vừa ăn bữa sáng trước mặt mình, vừa nói: “Không cần, tôi có bệnh lạ, khi dùng bữa có người đối diện sẽ buồn nôn.”
Khóe môi của Lê Hiếu Nhật hơi nhếch lên, trên tay cầm ly cà phê nhấp một ngụm, che đậy ý cười trên khóe môi.
Sắc mặt của Diệp Tử hơi cứng lại, rõ ràng không tin có người có loại bệnh lạ này: “Vậy cô Kiều mời tự nhiên.”
Kiều Minh Anh hoàn toàn không quan tâm ý nghĩa trong lời nói của cô ta, áp dụng chính sách phớt lờ, một lòng một dạ xử lý đồ ăn trước mặt mình~
Cô ăn rất nhanh, một lâu sau chiếc đĩa trước mặt đã sạch sẽ, ăn không thô tục, ngược lại rất đáng yêu, khiến người khác cảm thấy khẩu vị được kích thích.
Đáy lòng Diệp Tử không khỏi cười lạnh một tiếng, chưa thấy thế giới bên ngoài mà, giống như một quỷ đói đầu thai không bằng, không có ai tranh với cô, mất mặt chết đi được!
Lời này nếu như để Kiều Minh Anh nghe thấy sợ rằng sẽ ném chiếc nĩa vào tay vào đầu của cô ta, vô vị!
“Hiếu Nhật, Vi Vi còn chưa có trở về sao? Anh vẫn còn giận cô ấy sao?” Diệp Tử đột nhiên nhớ đến lời nhờ vả của Lê Ngữ Vi, để dao dĩa trong tay xuống, đồ ăn trước mặt căn bản không có động tới.
“Ừm.” Lê Hiếu Nhật nhàn nhạt đáp, ánh mắt hơi loe lên, đối với chuyện này hình như không có quan tâm.
Vì tránh Lê Ngữ Vi và Kiều Minh Anh chán ghét khi nhìn thấy nhau, vừa gặp mặt thì cãi nhau đến mặt mày đỏ bừng, cho nên Lê Hiếu Nhật đã đưa Lê Ngữ Vi về nhà họ Lê.
Cũng tức là nói, trước khi Lê Ngữ Vi không có hoàn toàn chấp nhận chuyện Kiều Minh Anh sẽ trở thành chị dâu tương lai của cô ta, không thể về đây.
“Vi Vi còn nhỏ, cho dù phạm lỗi gì cũng là vô ý, anh là anh trai của cô ấy, cho nên cô ấy mới hồ nháo, bởi vì anh đều sẽ chống lưng cho cô ấy, anh hà cớ gì vì người khác mà đi phạt cô ấy?” Diệp Tử dịu dàng nói, chỉ rõ Lê Ngữ Vi là em gái duy nhất của anh, anh cưng chiều cô ấy là lẽ đương nhiên, còn bồi thêm cho Kiều Minh Anh một dao.
Hàm ý này chính là, Lê Ngữ Vi là em gái của anh, anh không chiều cô ấy thì chiều ai? Đừng vì một người ngoài như Kiều Minh Anh mà khiến cho tình cảm anh em trở nên xa lạ.
Lê Hiếu Nhật trầm ngâm vài giây, giống như đang suy nghĩ về lời nói của Diệp Tử, không lâu sau, anh không có bất cứ sự đáp trả nào, chỉ nhàn nhạt gật đầu.
Diệp Tử có chút sốt ruột, cô ta đồng ý với Lê Ngữ Khi sẽ thuyết phục Lê Hiếu Nhật cho cô ấy trở về đây, nhưng Lê Hiếu Nhật hình như không có ý muốn để có cô ấy trở về.
Lẽ nào là… vì Kiều Minh Anh?
Kiều Minh Anh đã ăn xong đồ ăn trong đĩa, đang từ tốn uống nước sữa chua trong cốc, hơi nóng, rất ấm bụng, giả vờ không có nhìn thấy ánh mắt của Diệp Tử mà di chuyển tầm mắt sang chỗ khác.
Cô nếu như tính toán với cô ta loại chuyện này thì có vấn đề rồi, dù sao bị nói mấy câu cũng không đau không ngứa, chỉ cần không giẫm vào giới hạn của cô, bất luận cô ta nói cái gì làm cái gì, Kiều Minh Anh đều quyết định phớt lờ.
Người lợi hại hơn Diệp Tử, cô không phải chưa từng gặp.
Tình nhân của Ethan, 10 người thì có 7 người như thế này, bề ngoài thì dịu dàng thanh thuần như một đóa hoa sen trắng, bên trong thì âm thầm đấu đá.
3 người còn lại? Còn cần phải nói, đều bị nắm đấm của cô Kiều giải quyết rồi.
Cô ngoại trừ là nhà thiết kế cho Ethan, còn là lá chắn của anh ta, trên có thể thiết kế trang phục che mắt, dưới có thể đánh quái thăng cấp đổi bản đồ, có điều tiền lương nhân đôi.
Từ sau khi về nước, cô Kiều cảm thấy bản thân đã trở thành thục nữ rồi.
“Quên mất, nói chuyện dễ quên, không trách cô, là tôi…” Tiếng nhạc chuông điện thoại vang lên, cả người Kiều Minh Anh trở nên kích động, sờ túi áo, điện thoại đâu điện thoại đâu?
Sờ sờ túi quần, vẫn không có.
“Cô Anh, ở trên bàn.” Chị Lâm ở đằng sau cô không nhìn nổi dáng vẻ Kiều Minh Anh tay chân loạn xạ tìm điện thoại, cho nên đã lên tiếng nhắc nhở.
Hờ!
Mặt mày Kiều Minh Anh liền ngượng ngập, cầm điện thoại trên bàn nhanh chóng nghe máy: “Alo?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!