CHƯƠNG 389: VẪN LÀ TIỂU BẢO THÔNG MINH
Sắc mặt Kiều Chấn Huy dần dần vặn vẹo, dữ tợn, dường như ông ta đang chịu đựng một cơn giận cực đại nhưng lại không có chỗ trút ra.
“Tôi có nói là mình không biết sao?” Kiều Minh Anh làm ra vẻ vô tội chớp mắt mấy cái, nhìn bộ dạng gần như sụp đổ của Kiều Chấn Huy, đáy lòng thầm thấy sảng khoái, nhưng đây mới chỉ là khởi đầu, những gì mẹ cô phải chịu, cô sẽ đòi lại từng chút chíu một từ ông ta.
“Con nhỏ đê tiện!” Kiều Chấn Huy nghiến răng nghiến lợi trừng mắt với cô, đã hết cách rồi, lúc ông ta tới đã đem theo hơn phân nửa người từ nơi đóng quân nhưng lại quên chừa cho mình một con đường lui.
Lê Hiếu Nhật cười khẩy, trong con ngươi đen láy ẩn hiện một tia trào phúng. Kiều Chấn Huy bại là bởi vì tự phụ quá mức, nếu như hôm nay ông ta và Lục Cung Nghị liên hiệp với nhau thì có thể còn có chút cơ hội, Lục Cung Nghị suy nghĩ kín đáo, giỏi tính toàn quyền lợi, lợi hại hơn con cọp giấy Kiều Chấn Huy này nhiều. Sở di hôm nay Kiều Chấn Huy có thể lấy được Bí Giới, đều là dựa vào Lục Cung Nghị trăm phương ngàn kế lợi dụng Kiều Minh Anh mới có được, anh ta có thể vào nhập vai một lúc ba người mà không bị ai phát hiện là đủ để thấy được sự nhẫn nại và nghị lực của anh ta rồi. Kỳ thật có lẽ con bài tẩy lớn nhất của Kiều Chấn Huy chắc chính là Lục Cung Nghị chứ không phải là Bí Giới. Sai lầm của ông ta chính là sau khi lợi dụng Lục Cung Nghị xong liền cho rằng anh ta không còn giá trị lợi dụng nữa.
“Bắt ông ta lại.” Lê Hiếu Nhật thản nhiên ra lệnh cho thuộc hạ, đồng thời xoa xoa bàn tay nhỏ nhắn của Kiều Minh Anh, truyền đến cảm giác mềm mại mịn màng. Kiều Chấn Huy dán chặt vào cửa, nghe thấy lời nói của Lê Hiếu Nhật thì lập tức muốn mở cửa chạy ra ngoài nhưng đúng lúc này, cửa lại được mở ra từ bên ngoài.
“Chị Lâm, sao bên ngoài lại không có ai vậy?” Giọng nói của Lê Ngữ Vi vang lên, lộ ra vẻ oán giận và nghi hoặc, trang viên của nhà họ Lê rất lớn, thường ngày sẽ luôn có người giúp việc quét dọn ở bên ngoài, hơn nữa còn sẽ có đội tuần tra đi tuần. Nhưng hôm nay lại quá yên ắng, không có một người nào, khiến cô cảm thấy rất kỳ quái. Lê Ngữ Vi đang định chạy vào thì đụng phải Kiều Chấn Huy, ông ta gặp được Lê Ngữ Vi, biết cô là tiểu thư nhà họ Lê thì trong đầu lập tức nảy ra một ý định, ngay sau đó ông ta xông đến chô Lê Ngữ Vi, dùng khẩu súng mình đem theo dí vào huyệt thái dương của cô. Những người đang định xông tới bắt Kiều Chấn Huy thấy ông ta túm lấy Lê Ngữ Vi thì lập tức ngừng lại, nhìn Lê Hiếu Nhật chờ chỉ thị. Trong lòng Lê Hiếu Nhật và Kiều Minh Anh đánh rơi cái bộp, họ hoàn toàn không ngờ Lê Ngữ Vi lại đến đây đúng lúc này.
Kiều Tiểu Bảo đang ở nhà chính của nhà họ Lê, chính là vì muốn để ba Lê mẹ Lê không tới đây nhìn thấy những chuyện này, nhưng lại bỏ sót Lê Ngữ Vi. Cổ cô bị tay của Kiều Chấn Huy túm chặt, sắc mặt tái nhợt, túi xách trong tay cũng rơi xuống đất. Cô chỉ muốn tới đây tìm Kiều Minh Anh bồi dưỡng tình cảm để dễ dàng tiến hành kế hoạch của mình, sao giờ lại thành như thế này?
“Đừng có qua đây, bảo người của mày lùi lại!” Kiều Chấn Huy dí súng lục vào huyệt thái dương của Lê Ngữ Vi, hung ác nói. Lê Ngữ Vi sợ đến mức mềm nhũn cả chân, mắt nhìn Lê Hiếu Nhật lộ ra vẻ sợ hãi và cầu xin.
Lê Hiếu Nhật nhíu chặt mày, trầm giọng nói: “Lui ra phía sau.” Những người đó lập tức lui về. Kiều Chấn Huy lộ vẻ đắc ý, thở phào, xem ra ông trời cũng đứng về phía ông ta, có lợi thế này trong tay, ông ta còn sợ Lê Hiếu Nhật sẽ làm gì mình hay sao?
“Bây giờ lập tức chuẩn bị cho tao một chiếc xe, thêm cả ba mươi tỷ tiền mặt, để tao rời khỏi đây!” Kiều Chấn Huy nhân cơ hội đưa ra yêu cầu, chỉ cần có thể rời khỏi đây thì ông ta sẽ lập tức có cách để đối phó Lê Hiếu Nhật, trong tay ông ta có Bí Giới, ông ta sợ cái gì?
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!