Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cục cưng đến nhà, Ba ơi mở cửa ra

CHƯƠNG 399: CỤC CƯNG, ĐỪNG LÀM MẸ MẤT MẶT

Cậu nhắc đi nhắc lại năm lần mới thôi rồi nhìn Kiều Minh Anh nói: “Mẹ, con suýt quên hỏi thăm sức khỏe của em gái bé bỏng, con đi chơi đây, bye bye ba mẹ.” Nói xong, liền chạy cái vèo ra ngoài như một cơn gió.

Kiều Minh Anh chớp chớp mắt vài cái, sau đó có cảm giác con trai mình rốt cuộc cũng chỉ là một đứa bé bình thường còn Lê Hiếu Nhật thì giật giật khóe miệng, nhìn Kiều Minh Anh mặt mày hớn hở, thở dài ngao ngán: “Thằng nhóc kiên trì như vậy được mấy ngày rồi?”

Kiều Minh Anh giơ ngón tay ra đếm rồi hai mắt sáng rỡ: “Sắp được hai tuần rồi…”

Nhóc bánh bao này thật sự tin lời cô sao? Cô chỉ nói đùa thôi mà, cho dù ngày nào cậu cũng tới niệm thần chú thì đứa bé trong bụng cũng chưa chắc là bé gái.

“Anh nói xem, lỡ như là em trai thì thằng bé thất vọng lắm nhỉ.” Kiều Minh Anh dựa vào cửa nhìn theo hướng Kiều Tiểu Bảo chạy đi, xoa cằm ra vẻ đăm chiêu. Nếu là em trai, lỡ như Kiều Tiểu Bảo không quan tâm đến nó thì biết làm sao bây giờ? Ai ngờ Lê Hiếu Nhật cũng nhìn thoáng qua bụng của cô rồi nở một nụ cười đầy ẩn ý: “90% là con gái.”

“Sao anh biết?” Kiều Minh Anh liếc anh, hiển nhiên không tin.

“Em không tin à?”

Kiều Minh Anh hừ nhẹ một tiếng đáp lại, chỉ cần liếc một cái là biết, anh tự cho mắt mình là tia X quang ư?

“Hay là mình cá cược đi?” Lê Hiếu Nhật thấy cô không tin nhưng cũng không hề giận, tỏ vẻ như mình đi guốc trong bụng cô và cho rằng đứa bé trong bụng Kiều Minh Anh đúng thật là con gái.

“Cược thế nào?”

“Anh đoán đứa bé trong bụng em nhất định là con gái, nếu anh đoán đúng thì em phải đồng ý với anh một điều kiện, ngược lại ai sai thì anh cũng đồng ý với em một điều kiện, thế nào?” Kiều Minh Anh vừa nghe thấy thế, hai mắt liền sáng rực lên, hiếm có cơ hội bắt Lê Hiếu Nhật đáp ứng điều kiện của mình như vậy nên cô không thể bỏ qua được!

“Cược thì cược, ai sợ ai? Anh cứ đợi đấy, nhất định là em thắng!” Kiều Minh Anh tự tin ngẩng đầu, chỉ thiếu điều bật cười ha ha.

Chẳng lẽ anh chàng này không biết giữa mẹ và con có thần giao cách cảm sao? Cô đã mơ hồ cảm nhận được đứa bé này chắc chắn là bé trai, cược với cô sao, cứ chờ nhận thua đi. Hơn nữa tối qua cô còn nằm mơ thấy một bé trai bụ bẫm rất giống Kiều Tiểu Bảo đang chập chững chạy về phía cô và gọi cô là mẹ. Tuy trong lòng cô cũng mong đó là một bé gái nhưng vì… để thắng được hai cha con kia một lần thì cục cưng ơi, con đừng để mẹ phải mất mặt nhé.

Kiều Minh Anh quyết định, từ hôm nay trở đi, ngày nào cũng phải niệm thần chú với cái bụng rằng: “Con trai cưng của mẹ mau ra đây nào…”

“Minh Anh, em đồng ý gả cho anh không?” Lê Hiếu Nhật thấy cô tỏ vẻ đắc ý liền biết trong đầu cô đang nghĩ gì nhưng không muốn vạch trần cô mà chỉ hỏi: “Nguyện ý hay không thì cũng đều gả cho anh rồi, chẳng phải sao?” Kiều Minh Anh trả lời theo bản năng, nói xong cô lập tức che mặt mình, chẳng biết xấu hổ là gì, không thể chấp nhận được! Lê Hiếu Nhật khẽ bật cười, anh nghiêng đầu và nhẹ nhàng đặt lên cần cổ trắng trẻo, mảnh khảnh của Kiều Minh Anh một nụ hôn mát lạnh. Sự lạnh lẽo đột ngột khiến Kiều Minh Anh run rẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ mê người, cô cắn chặt môi rồi giơ tay đẩy anh ra: “Đừng…”

Nhưng Lê Hiếu Nhật lại làm như không nghe thấy, động tác của đôi môi vô cùng dịu dàng, trượt theo đường cong duyên dáng của cô từ cổ đến vai rồi nhẹ nhàng nhay nhay như đang mờ gọi, lại giống như đang kềm chế.

Kiều Minh Anh làm sao có thể chống đỡ được sự trêu ghẹo ấy của anh chứ, chỉ chốc lát sau toàn thân cô liền mềm nhũn trong lòng anh rồi bị anh thuận thế lật người lại, để cô dựa lưng vào gương, cô vừa mới ngẩng đầu, đôi môi của anh liền hạ xuống một cách chuẩn xác.

Một nụ hôn rất nhẹ nhàng và dịu dàng, kiều diễm mà lưu luyến, khẽ khàng vân vê bờ môi mềm mại của cô, nhân lúc cô há miệng hít thở, anh liền cấp tốc tiến vào bên trong, công thành đoạt đất. Nhiệt độ trong phòng tăng dần, chỉ còn lại tiếng tim đập không ngớt khiến người ta phải đỏ mặt.

Kiều Minh Anh đứng trước gương đã sắp bị lột sạch quần áo, thấy Lê Hiếu Nhật sắp đạt được ý đồ, trong mắt Kiều Minh Anh chợt lóe lên một tia sực tỉnh, cô nhớ tới đứa bé trong bụng, lập tức đè tay Hiếu Nhật lại, ai ngờ cô lại bất cẩn ấn trúng… của anh, gương mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng, rụt tay lại như bị điện giật, cô nuốt nước miếng khi phải đối diện với ánh mắt như thiêu như đốt của anh: “Trong ba tháng đầu không thể làm chuyện ấy.”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận