Một tiếng gầm vang!
Thanh trường kiếm và trường đao va chạm vào nhau trong tích tắc!
Trong ánh mắt kỉnh ngạc của Cố Thành, thanh trường kiếm rách nát của cố Hàn thật sự có thể chém đứt thanh trường đao uy nghiêm của ông ta!
Tàn dư của thanh trường kiếm vẫn chưa tiêu tan, nó đột nhiên chém đến trước mặt ông ta, chém đứt cánh tay phải của ông lên đến khuỷu tay!
“A!”
Một tiếng kêu đau đớn vang lên.
“Giết!”
“Giết chết tên tiểu súc sinh này cho ta!
Vào khoảnh khắc vừa rồi, ông ta đã cảm nhận được sự nguy hiểm của cái chết!
Trong nháy mắt, trong lòng ông ta đột nhiên sợ hãi!
“A!”
Đột nhiên, một tiếng hét thảm thiết khác truyền đến!
Lúc ông ta ngẩng đầu nhìn lên, đã thấy trên người Cố Hàn dính đầy máu, thù hận xông lên ngút trời, hai gã tán tu còn lại cuối cùng cũng đã chết mất một người!
Tố Thành!”
Cố Hàn không thèm để ý những người còn lạỉ, bất chấp mọi thứ mà lao về phía ông ta!
“Chết đi!”
Nguy rồi!
Trái tim Cố Thành nhảy lên, mất hết dũng khí!
Ông ta thực sự đã đánh giá quá thấp thực lực của Cố Hàn rồi, nếu như ở lại đây lâu hơn nữa, ông ta có thể sẽ bị lật thuyền trong mương mất!
Chạy thôi!
Ông ta không hề do dự chút nào mà dùng
hết toàn lực vận chuyển tu vi, chạy trốn về phía xa!
Những âm thanh mắng chửi, tiếng gầm giận dữ, tiếng kêu thảm thiết bên tai đã dần dần chìm vào quên lãng.
Sau một hồi lâu, ánh mắt ông ta nhìn lướt về phía sau, lúc thấy không có ai đuổi theo nữa, ông ta mới giảm tốc độ, há mồm thở hồng hộc.
Hắn quá mạnh!
Ông ta hoàn toàn không thể nào hiểu được tại sao hôm nay Cố Hàn lại mạnh đến mức độ này?
Thông Khiếu Cảnh tầng sáu ư?
Không thể!
E là cho dù số lượng người ít nhất là tăng lên gấp đôi trước đó mới có thể có hy vọng chiến thắng!
“Tiểu súc sinh!”
Bị một người mà ngày thường ông ta hận nhất doạ sợ đến mức độ này khiến ông ta xấu hổ và tức giận không thôi, trong mắt tràn đầy sự oán hận và vẻ không cam lòng.
“Ngươi chờ đấy! Ta nhất định phải…”
“Cố Thành!”
Đột nhiên!
Một giọng nói giống như tới từ địa ngục vang lên sau lưng ông ta!
Chính là Cố Hàn!
Nguy rồi!
Cố Thành âm thầm hoảng hốt, nhưng ông ta không dám nhìn lại, chỉ muốn một lòng chạy trốn!
Phụt!
Đột nhiên, một đạo kiếm quang đột nhiên loé lên.
Ông ta chỉ cảm thấy hai chân đau nhức, sau đó đâm đầu vào bụi đất đen kịt, hôi hám!
Bất chấp hình tượng, ông ta khó khăn ngẩng đầu nhìn lên, nhưng vừa thấy Cố Hàn đang cúi người xuống nhìn mình, toàn bộ cơ thể Cố Hàn đã nhuốm máu đến ướt đẫm, cũng có máu của chính hắn nhưng của người khác nhiều hơn!
Đôi mắt đó… cũng giống như đang nhuốm máu!
“Cố Hàn!”
Lúc này, đầu óc cố Thành đang quay cuồng, ông ta đang tuyệt vọng suy nghĩ làm thế
nào để bảo toàn mạng sống dưới tay Cố Hàn.
“Ta…”
Nhưng Cố Hàn hoàn toàn không cho ông ta cơ hội nói chuyện.
Phập!
Kiếm quang lóe lên, đầu ngưởỉ rơi xuống đất!
“Nghĩa phụ!”
“Đây là người thứ hai!”
Bên trong hang động, A Soả ôm lấy hai chân và co rúm lại trong góc, nàng lắng nghe âm thanh mơ hồ của trận chiến phát ra từ bên dưới, gương mặt nàng vô cùng bất lực và lo lắng.
“Thiếu gia…”
“Ngài không được chết!”
“Nếu ngài chết, ta… Ta sẽ không nghe lời ngài nữa!”
Trong lúc tự lam bam, ánh sáng ở lối vào hang động đột nhiên bị che khuất!
“Thiếu gia’
A Soả vô thức ngẩng đầu lên, lại đúng lúc nhìn thấy Cố Hàn giống như vừa ra khỏi từ địa ngục!
“Ngài không sao chứ, thiếu gia…”
“Oa oa oa… Tại sao, tại sao thiếu gia không để ta giúp đỡ, ta biết… Ta biết ta có thể giúp ngài…”
“Đừng khóc mà!”
Trong giọng nói của cố Hàn có chút mệt mỏi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!