Bên ngoài, một đám người Cố gia nhìn thanh trường kiếm với vẻ phẫn nộ hòa lẫn kiêng dè, không ai dám lại gần.
Kể từ khỉ Cố Hàn vào khu rừng Man Hoang, bọn họ đã nghe rất nhiều về hắn.
Hiện tại những cao thủ của Cố gia đều không ở đây, bọn họ không dám ngăn cản, cho dù có muốn cũng không chặn được.
Nhưng làm sao có thể nhịn được mà không chửi mắng cố Hàn.
“Mau đi thông báo cho đại tộc lão!”
“Tên hỗn đản này muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn phá nát từ đường?”
“Quả nhiên là súc sinh! Hắn muốn lấy oán báo ân hay sao?”
“Nói càn!”
A sỏa không thể chịu đựng được nữa, bắt đầu tranh cãi với bọn họ.
“Thiếu gia không có lỗi với cố gia, chính Cố gia mới có lỗi với thiếu gia.”
Thế nhưng giọng nói của nàng nhanh chóng bị lấn át.
“Sai lầm lớn nhất của cố Thiên chính là mang hắn về nuôi dưỡng.”
“Đừng có nhắc đến ông ta nữa, hừm, ông ta cái gì cũng sủng ái Cố Hàn, ông ta không xứng làm gia chủ, cuối cùng chết dưới tay của tên nghịch tử này, cũng là do ông ta tự làm tự chịu”
tt tt
“Ngươi..”
A sỏa tức đến phát khóc.
“Các người nói nhảm…”
Bên trong từ đường.
“Nghĩa phụ!”
Cố Hàn cẩn thận lau bụi bẩn trên bài vị của Cố Thiên, không ngừng lẩm bẩm.
“Nghĩa phụ nghe thấy rồi chú?”
“Chúng ta vì Cố gia vất vả lâu như vậy, từng bước đưa Cố gia đến được vị trí ngày hôm nay, thế nhưng bọn họ dều mù rồi, không nhìn thấy được.”
“Nghĩa phụ, Cố gia đã thối nát rồi!”
Vừa nói, hắn vừa từ từ nhắm mắt lại.
‘Vậy… không cần thiết phải giữ lại nữa!J
Trong không gian ý thức.
“Hử?”
Khi bóng đen nhìn thấy Cố Hàn, sắc mặt hắn ta liền phấn khởi hẳn lên.
“Tiểu tử, ngươi lại đến rồi! Thế nào hả, có phải nghĩ thông rồi không? Đã sớm nói với ngươi rồi, chấp nhận làm đồ đệ của ta thì nha đầu đó…”
Nói được một nửa thì hắn ta đột nhiên nhận thấy có điều gì đó rất kỳ lạ ở Cố Hàn.
“Hử, hử, hử, lệ khí này cũng quá nặng rồi!”
Lúc trước, cho dù Cố Hàn nói năng hay hành động cũng có lệ khí, nhưng cũng không bằng một phần mười so với hôm nay!
“Thật là không ngờ được.”
Bóng đen vô cùng kỉnh ngạc.
“Ngươi chính là ma tu trời sinh! Thế nào, suy nghĩ một chút đi, ngươi có muốn làm đệ tử của bổn quân không?”
“Ta muốn báo thù.”
Cố Hàn đỉ thẳng vào vấn đề.
“Giúp ta một việc.”
“Giúp ngươi? Dựa vào đâu chứ?”
“Cứ xem như lần này ta nợ ngươi một ân tình”
“Nói đùa, ân tình của ngươi là cái rắm gì, bổn quân cũng không hiếm lạ… Này, này!”
Nhìn chục đạo kiếm ý lơ lửng xung quanh mình, rồi lại nhìn sang vẻ mặt Cố Hàn cực kỳ nghiêm túc, bất giác hắn ta cảm thấy có chút e sợ.
“Hừm… nói đi, muốn giúp cái gì? Tuy bổn quân thân là ma tu, nhưng cũng là một người có tấm lòng nhân hậu!”
“Nghĩa phụ của ta!”
Giọng điệu của cố Hàn trầm hẳn xuống.
“Bị người khác hại! Bị hãm hại bởi chính những tộc nhân mà ông tin tưởng nhất…! Cho nên…”
Lặng lẽ nghe những gì hắn kế, Tân đầu tiên bóng đen rơi vào trầm mặc.
Trước đó phần lớn thời gian hắn ta đêu ngủ say, chỉ biết kim ấn đột nhiên rơi vào tay cố Hàn, hắn ta vốn không biết Cố Thiên đã gặp chuyện gì.
“Hóa ra là như vậy.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!