Con đã báo thù được cho người rồi.
Cố Hàn nhẹ nhàng thở ra, lắc lư thân thể.
Sự mệt mỏi chạy loanh quanh nhiều ngày, cộng thêm vết thương do trận chiến trước gây ra, giờ đây tất cả dồn lại, cho dù có lợi hại thế nào đi chăng nữa cũng không thể trụ vững nữa rồi.
“Thiếu gia”
A Sỏa nhanh chóng chạy tới đỡ lấy hắn.
“Ngài ổn chứ?
“Cố Hàn!”
Đột nhiên, một tiếng quát đầy giận dữ vang lên.
“Ngươi, to gan!”
Liễu Uyên nhìn chằm chằm Cố Hàn, sắc mặt tái nhợt.
“Cư nhiên dám coi thường mệnh lệnh của tal”
Cố Trường đã chết.
Hơn nữa còn bị giết ngay trước mắt ông ta.
Chưa cần nói tới mất đi lợi ích của Cố gia, mà từ nay trở đi, uy tín thành chủ của ông ta sẽ bị giảm đi rất nhiều.
Đến rồi. Trong lòng mọi người đều cảm thấy sợ hãi.
Ở thành Thiên Vũ này, Liễu Uyên chính là trời, chưa từng có ai dám trái lời ông ta, Cố Hàn... là người đầu tiên!
Cách đó không xa, các gia chủ đều mỉm cười trong lòng.
Họ có thể nhận ra răng Liễu Uyên đã nổi sát tâm.
Hiện tại, vấn đề đã không còn là Cố Hàn có thể giữ được. tư cách vào võ viện hay không, mà là liệu hẳn có thể sống sót được không, sau tất cả những gì xảy ra ngày hôm nay, bọn họ mới là người chiến thẳng!
“Ngươi bất công.”
Ngoài ý muốn của mọi người đó là khi Cố Hàn còn chưa kịp mở miệng thì A Sỏa đã đứng lên trước.
“Ngươi nói gì?
“Ngươi bất công!”
A Sỏa lặp lại lần nữa.
“Những người đó gài bãy thiếu gia, còn muốn giết ngài ấy. Vì sao thiếu gia không thể giết bọn họ? Ngươi bảo vệ những kẻ xấu đó chính là không công bằng!”
Xì!
Mọi người đều hít một ngụm khí lạnh.
Thiên al
Đây là A Sỏa vẫn luôn ngu ngốc đó à, vì sao lại đột nhiên trở nên thông minh rồi?
“Công bằng!”
Liễu Uyên cười lạnh lẽo.
“Ta là thành chủ của thành Thiên Vũ, lời nói của ta chính là phép tắc! Các ngươi đã vi phạm, còn dám cùng ta nói chuyện công bằng!”
“Thành chủ..."
Trên võ đài, Cố Dương đột nhiên lên tiếng, trong mắt tràn đầy oán hận.
“Xin hãy giết Cố Hàn, báo thù cho phụ thân và gia gia của tiểu dân. Tiểu dân nguyện ý giao mọi thứ của Cố gia cho...”
Phụt!
Còn chưa dứt lời, một thanh trường kiếm đã xuyên qua ngực!
“Được, được, được!”
Lúc nãy Liễu Uyên vô cùng tức giận bây giờ chợt bình tĩnh lại.
“Cố Hàn, trước mặt ta, ngươi năm lần bảy lượt phạm tội. Xem ra... trong mắt ngươi thật sự không coi ta là thành chủ!”
Nói xong, hàng chục vệ binh đã lập tức xuyên qua đám đông và bao vây toàn bộ võ đài.
“A Sỏa nói đúng!”
Cố Hàn nhẹ nhàng năm lấy tay nàng.
“Ngươi không công bằng, ta không cần tôn trọng ngươi, cũng không cần nghe lời ngươi, càng không cần tuân theo
phép tắc của ngươi.”
Vừa nói, hẳn vừa chậm rãi lùi lại, linh lực có chút uể oải trong cơ thể liền bắt đầu vận chuyển.
Hảẳn đã sẵn sàng để đột phá vòng vây.
“Bắt hắn!”
Liễu Uyên nheo mắt lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!