“Mẹ nó! Sao Bản Quân ngứa tay như vậy làm chi! Tự nhiên lại đụng vào thanh kiếm nát đó làm cái gì!”
Trong một ngục kiếm có diện tích hơn một trượng sâu trong không gian ý thức, một cái bóng đen không rõ mặt mũi ngơ ngác nhìn lao tù trước mặt mà hối hận tuyệt vọng gào lên.
“Lần này hay rồi, bị nhốt ở nơi quỷ quái này thì không biết đến bao giờ Bản Quân mới thoát ra được.”
Không phải bóng đen chưa thử tiến công ngục kiếm, nhưng ngục kiếm trông có vẻ tầm thường này cứ liên tục giáng một luồng kiếm ý thuần túy xuống mỗi khi hắn muốn lao ra rồi cắt đi một phần hồn lực của hắn.
Trước đó chỉ va chạm mấy lần mà hồn lực của tàn hồn đã bị gọt đi tận một phần ba, hắn ta không dám tuỳ tiện thử nữa.
“Aỉ…” Hắn ta rất hối hận.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy kiếm ý, hắn ta đã nhận ra dù nguyên thân của mình với tu vỉ còn ở trạng thái đỉnh cao có ở đây cũng không ngăn được một kiếm như có thể chém đứt đại
đạo này, chứ đừng nói hiện giờ hắn chỉ còn là một tàn hồn.
“Quá tham lam, sớm biết thế thì ta cứ chọn cái tên Cố Thiên lúc trước, mặc dù tư chất của hắn quá tệ, thân xác cũng không phù hợp với Bản Quân, nhưng dù sao cũng tốt hơn bị nhốt trong nơi quỷ quái này.1′
“Chẳng lẽ…” Sau một hồi lâu, hắn ta chán nản thở dài rồi chậm rãi mở bàn tay ra, một kim ấn kỳ dị lẳng lặng nằm trong đó: “Thứ này thật sự không có duyên với Bản Quân sao? Đều do tên khốn kiếp kia!”
Nhìn thấy kim ấn, hắn ta lại nhớ đến cố Hàn.
“Mẹ nó, rõ ràng bên người có truyền thừa kiếm đạo nghịch thiên như thế mà còn bị người ta đánh thành thế kia, thật là phế vật! Mình phế vật thì thôi đi, còn hại Bản Quân cũng mắc lừa theo!”
Trong lúc chửi ầm lên, hắn ta lại có chút tiếc nuối: “Đáng tiếc, thân xác của hắn quá phù hợp với Bản Quân…”
“Ngươi đang cầm…” Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên từ sau lưng hắn ta: “Cái gì trong tay.”
“Ai!1’ Bóng đen run lên, vội vàng quay lại thì nhìn thấy một thiếu niên vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt đầy kiêng kị và đề phòng đứng bên ngoài ngục kiếm.
Không phải cố Hàn thì còn là ai?
■’Là ngươi!” Nhìn thấy Cố Hàn, đôi mắt của cái bóng đen đỏ cả lên, tức giận suýt chửi mẹ nó lần nữa.
Tên chết tiệt! Hại Bản Quân xong còn dám xuất hiện trước mặt ta!
Bản Quân… Được rồi, nhịn.
Hắn ta biết rõ tình cảnh của mình, mặc dù không tận mắt nhìn thấy Đại Diễn Kiếm Kinh, nhưng chỉ nhìn ngục kiếm phía trên cũng nhận ra truyền thừa mà Cố Hàn lấy được khủng bố đến cỡ nào.
Mặc kệ ở bên ngoài hắn ta ngang ngược hung hăng thế nào, nhưng ở đây hắn chỉ là một miếng thịt nằm trên thớt của cố Hàn mà thôi.
“Người trẻ tuổi.” Hắn ta đặt hai tay sau lưng, bình thản bày ra dáng vẻ cao thâm khó dò: “Rốt cục ngươi cũng đến rồi.”
Cố Hàn lạnh lùng nhìn hắn ta mà không nói gì.
“Thế nào?” Bóng đen làm bộ không nhìn
thấy nét mặt của hắn: “Ngươi có hài lòng với truyền thừa bản Quân đưa cho ngươi không?”
“Ngươi…” Cố Hàn rốt cục mở miệng: “Rốt cục là thứ gì?”
Thứ gì?
Bóng đen run lên, suýt lại mở miệng chửi đổng.
Hắn ta đường đường là Ma Quân vô thượng đứng đầu Cửu Trọng Ma Vực, dướỉ trướng có bảy mươi hai ma tướng, thống ngự hàng tỷ sinh lỉnh, dậm chân một cái thì cả sao trời cũng run lên, thế mà lại bị một con sâu kiến nho nhỏ làm nhục như vậy?
“Người trẻ tuổi.” Hắn ta cố nén lửa giận, giọng điệu có vẻ không tốt: “Nói chuyện với ân nhân của mình khách sáo một chút!”
“Ân nhân?”
“Không sai.” Bóng đen hừ khẽ một tiếng: “Bản Quân là Ma Quân vô thượng đứng đầu Cửu Trọng Ma Vực. Bị người ta ám toán nên vô tình đi đến đại lục này, lúc trước thấy ngươi trọng thương ngã gục nên mới cố ý hiện thân tặng cho ngươi một tạo hóa và truyền thừa cực mạnh, chẳng lẽ vậy chưa được tính là ân nhân?”
“Vậy Đại Diễn Kiếm Kinh là của ngươi?”
“Cái gì Đại… Khụ khụ, không sai, chính là Bản Quân sáng tạo ra nó.1’
“Kim ấn trên tay ngươi…”
“Đây là thần vật vô thượng, bên trong có một tỉa thần hồn của Bản Quân.”
“Ta hiểu rồi.” Cố Hàn gật gật đầu: “Thì ra ngươi muốn đoạt xá, chiếm lấy nhục thể của ta.”
Thình thịch – Trong lòng bóng đen nhảy dựng lên.
“Người trẻ tuổi,” Hắn ta giận tím mặt: “Sao có thể lật ngược phải trái đen trắng như thế! Bản Quân là…”
“Đừng có giả vờ.” Ngữ đỉệu của Cố Hàn không được tốt lắm: “Vừa rồi ta đã nghe rõ từ đầu tới đuôi mỗi câu mỗi chữ của ngươi.”
Cố Thiên, kim ấn, thân xác… Hắn không phải ngu, nghe được mấy câu này thì làm sao còn không rõ chuyện gì đã xảy ra?
Thế gian có kẻ có được đại thần thông, thực lực đỉnh cao, còn có khả năng sống lại từ một giọt máu, dù thân xác bị hủy diệt nhưng vẫn có thể gửi gắm một tỉa tàn hồn vào các loại thần vật, khi tìm được thân thể thích hợp sẽ mượn xác sống lại một đời!
Tục xưng… Đoạt xá!
Bóng đen á khẩu không trả lời được.
Hắn ta hận không thể tát cho mình hai bạt taỉ, tại sao mình ngứa tay mà miệng cũng ngứa vậy!
“Thế nào, không còn lời gì để nói à?”
“Tiểu tử” Cái bóng đen thẹn quá hoá giận: “Đừng có nói chuyện khó nghe như vậy, lúc đó ngươi đã sắp chết, trùng hợp thân thể của ngươi rất phù hợp với hồn phách của Bản Quân, Bản Quân tận dụng rác rưởi một chút thì thế nào?”
Tận dụng rác rưởi?
Cố Hàn tức quá hóa cười, đã bị nhốt mà còn ngang ngược càn rỡ như thế, quả nhiên không phải thứ tốt lành gì, trong lòng hắn lập tức dâng lên một tỉa sát ý.
Ông!
Giống như cảm ứng được tâm ý của hắn, ngục kiếm run lên một tiếng rồi đột nhiên chém xuống một luồng kiếm ý, trong nháy mắt đã lao vào người bóng đen.
“A!” Hắn ta hét thảm một tiếng, trên người lập tức xuất hiện một lỗ thủng trong suốt lớn bằng ngón cái.
Hả?
cố Hàn hơi sửng sốt.
Thì ra hắn có thể khống chế ngục kiếm
này?
Hắn vừa suy nghĩ như thế thì….
Phốc – Lại một luồng kiếm ý chém xuống!
Phốc phốc phốc!
Ngay sau đó, kiếm ý liên tục tràn ra từ ngục kiếm, suýt đã chém bóng đen thành cái sàng.
‘Tiểu tử!” Cái bóng đen lập tức cảm thấy không đúng: “Ngươi… Ngươi làm cái gì! Mau… Mau dừng tay!”
Phốc!
Sao Cố Hàn lại chịu nghe lời hắn ta, lại chém xuống một luồng kiếm ý.
“Bản Quân bảo ngươi dừng tay, ngươi không nghe thấy à?”
Phốc!
‘Tiểu tử, ngươi đừng không biết tốt xấu! Chọc giận Bản Quân thì đừng trách ta vô tình!”
Phốc!
‘Tên chết tiệt khốn nạn! Bản Quân muốn làm thịt ngươi… A! Ị”
Phốc!
Dần dần, tiếng nói của bóng đen càng ngày càng suy yếu, thân thể cũng càng ngày càng trong suốt.
Mà ngược lại, Cố Hàn cảm thấy tinh thần của mình càng ngày càng dồi dào, Linh Giác cũng càng nhạy bén, thậm chí khả năng kiểm soát tu vi và thân xác cũng vượt xa lúc trước.
Hắn không phát giác một phần bị chém xuống của bóng đen bị kiếm ý cô đọng chắt lọc xong lại biến thành từng luồng hồn lực tỉnh khiết đến cực điểm đang không ngừng tràn vào cơ thể mình.
Trong giới tu hành có một định lý: Thần thông bí pháp dễ tu hành, tăng lên hồn lực khó khăn nhất.
Trên thế gian trừ mấy loại bí pháp ít ỏỉ ra thì bình thường tu sĩ chỉ có thể không ngừng cẩn thận dùng thân xác và tu vỉ tẩm bổ ngược cho thần hồn mới có thể tiến bộ được một chút.
Cho dù chỉ là một tàn hồn, nhưng tu vỉ của nguyên thân bóng đen vô cùng hùng mạnh, thần hồn cũng rất mạnh mẽ, chỉ một tia hồn lực cũng đem đến lợi ích to lớn cho Cố Hàn.
Giờ phút này, cường độ hồn lực của Cố Hàn đã tăng lên gần gấp đôi người tu bình thường, hắn mơ hồ có cảm giác mặc dù hiện tại tu vi của mình không tăng lên chút nào, nhưng khả năng kiểm soát tu vi đã rất thành thạo điêu luyện.
Nếu đối mặt với tên chưởng quỹ kia lần nữa… Trong nháy mắt hắn có thể chém giết gã mà không bị thương chút nào.
Bên ngoài cách sơn động Cố Hàn nghỉ ngơi không xa.
“Nhìn kìa.” Một tên hộ vệ Cố gia chỉ chỉ thi thể yêu thú trên mặt đất: “Lại có thêm một con.”
“Nhìn vết thương này thì nhất định là Cố Hàn làm.” Tên hộ vệ đi cùng hắn lộ ra vẻ mặt vui mừng.
“Hơn nữa yêu thú này mới chết không bao lâu, nhất định hắn ở gần đây thôi.”
“Ngươi đi thông báo cho Cố thống lĩnh, ta theo sát hắn để lại ký hiệu trên đường, lần này hắn có chắp cánh cũng khó thoát.”
“Được!”
Trong không gian ý thức, Cố Hàn không hề hay biết chuyện ở bên ngoài, lúc này hồn lực của hắn đang không ngừng tăng lên, hắn dần dần đắm chìm vào trong đó.
Phốc!
Phốc!
Nhưng kiếm ý chém xuống lại không tạm ngừng chút nào cả.
“Chờ… chờ một chút.” Sau một hồi lâu, cuối cùng bóng đen cũng nhịn không được mà chịu thua.
Lúc này thân thể hắn ta đã trong suốt, giọng nói suy yếu, sớm đã không còn vẻ phách lối trước đó nữa rồi.
“Tiểu… Khụ khụ, người trẻ tuổi, ngươi dừng tay trước, Bản Quân thương lượng với ngươi được chứ?”
Phốc!
Lại một kiếm ý chém xuống, cố Hàn từ từ mở mắt, nhưng lại không có ý tha cho hắn ta.
“Không phải ngươi muốn đoạt xá ta sao?”
“Cái này… Chỉ là hiểu lầm.”
“Đại Tự Tại Thiên Ma kinh trong kim ấn chẳng những hại nghĩa phụ, cũng suýt hại chết
ta.”
“…” Bóng đen kia ỉm lặng.
“Cả Bản Quân lúc có tu vi đỉnh cao cũng không dám tùy tiện tu tập Đại Tự Tại Thiên Ma kinh, ngươi và nghĩa phụ của ngươi chỉ là thứ sâu… Khụ khụ, tu vỉ của các ngươi không đủ, định lực không vững mà còn muốn cưỡng ép lĩnh ngộ, làm sao có thể trách Bản Quân được?”
“Ngươi đang chịu thua à?”
“Cái bóng đen không nói lời nào.
Đường đường là Ma Quân, tất nhiên hắn ta không muốn mềm mỏng với thứ sâu kiến như Cố Hàn, càng không muốn sống không có tôn nghiêm như thế. Nhưng đứng trước mối thù ngập trời kia, hắn ta có thể không cần gì cả. Thù này không báo, hắn… hết không nhắm mắt.
“Phục chưa?”
“Phục…!”
“Muốn sống à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!