Nám mơ!
Hân thầm mắng một tiếng rồi điên cuồng kích hoạt linh lực trong cơ thể, cứ như không cảm nhặn được cảm giác đau đớn không ngừng truyền đến từ kinh mạch.
Đương nhiên hiệu quả cũng rất rõ rệt, tốc độ của hắn lập tức đuối theo và bỏ lại tên béo sau lưng lần nữa.
Đáng ghét!
Tên béo nhìn chằm chằm Cố Hàn với vẻ mặt khó coi.
Chỉ có ngươi chạy nhanh thòi à? Bàn gia này cũng không chậm!
Hắn ta cắn răng một cái, cũng bắt chước Cố Hàn liều mạng tăng tốc độ.
Trong nhất thời, hai người như đang tranh cao thấp với nhau, họ truy đuối và vượt qua đối phương rất nhiều lần, sau đó dần dần nối nóng thật.
Con Thiết Giáp Thú sau lưng đã bị họ bỏ lại càng ngày càng xa, nhưng lúc này họ sớm đã đua đến nóng máu, sao còn quan tâm Thiết Giáp Thú gì nữa?
Bốn mắt nhìn nhau, tia lửa bắn ra.
Không ai chịu thua nên nhất định phải đọ sức xem ai hơn ai mới được.
Còn A sỏa chi cảm thấy bên tai nổi gió làm khuôn mặt nhỏ đau nhức, nhưng căn bản không biết hai người liều mạng như vậy là vì nguyên nhân gì.
Không biết trải qua bao lâu.
Hô!
Ba người hai mắt tỏa sáng, đã triệt đế chạy ra khỏi phạm vi của khu rừng Man Hoang, đi thêm mấy chục dặm chính là Vương Đô của Đại Tê. Họ chạy thèm một hồi thì nhìn thấy toà thành trì nguy nga cao ngất kia ờ xa xa.
“Chờ… chờ một chút.” Cuối cùng tên béo cũng không chịu nổi: “Bàn… Bàn gia này… Ta chịu không nối. Đế… Để ta nghỉ… Nghỉ một lát.”
“A.” Hai mât Cố Hàn đã đỏ lên: “Chịu… Chịu thua rồi đúng không? So… So tốc độ với ta, ngươi… Ngươi còn kém một chút.”
Bịch bịch!
Hai người cùng ngồi bẹp xuống đất. Không phải không muốn chạy mà thực sự không chạy nổi nữa rồi.
“Thiếu gia…” Thấy Cố Hàn mệt đến thở không ra hơi, A sỏa hung tợn trừng tên béo một cái.
Đương nhiên cái trừng này không có chút uy hiếp nào cả.
“Đánh rắm.” Tên béo vần mạnh miệng: “Nếu không phải… Bàn gia… bị ho một cái thì ngươi… Ngươi có thể chạy thắng ta à?”
“Ha ha, ta còn cõng… Một người, ngươi vân không… Không chạy qua ta, còn… Còn có mặt mũi nói như vậy?”
Khi nói chuyện, hai người cùng nhét một đống Linh dược vào miệng, nhét xong lại mắt to trừng mắt nhỏ, nhìn bộ dáng này thì nếu còn động đậy được đã sớm đè đối phương xuống đất hung hăng đánh một trận.
Một lúc sau họ đã khôi phục chút tu vi.
“Ha ha.” Tên béo đứng lên: “Vị huynh đệ này, ta thấy ngươi có vẻ còn chưa phục lãm.”
“Như nhau.” Sắc mặt Cố Hàn rất khó coi: “Ta cũng cảm thấy ngươi rất muốn ăn đòn.”
Oanh!
Oanh!
Đang lúc hai người kích động muốn cho đối phương một bài học cả đời khó quên thì mặt đất dưới chân lại chấn động lên lần nữa. Tiếp đó vang lên rất nhiều tiếng gầm gừ của yêu thú.
“Nguy rồi!” Cố Hàn biến sắc.
Đám yêu thú kia đã đuối tới!
“Đi!” Hằn không để ý tới tên béo mà cõng A sỏa lên chạy thẳng về phía thành trì phía trước.
Nơi đó là Vương Đò của Đại Tề nên sẽ có đòng đảo cao thủ, nhất định có cách giải quyết mối hoạ yêu thú lần này.
“Tên béo chết bầm.” Khoé mát nhìn thấy tên béo vẫn bám theo phía sau mình, mặt Cố Hàn tối sầm lại: “Ngươi còn đi theo ta làm gì.”
“Đánh rắm.” Tên béo tức thờ hốn hến: “Đừng có dát vàng lên mặt mình! Trong phạm vị vài trăm dặm xung quanh chí có chỏ đó là an toàn nhất, Bàn gia không đi đến đó thì còn có thế… A phi! Bàn gia này muốn đi đâu thì đi đó, dựa vào cái gì phải giải thích với ngươi.”
Cãi nhau thì cãi nhau, nhưng tốc độ của hai người vẫn cực nhanh.
Chi trong chốc lát họ đã chạy đến phía dưới toà thành cao đến trăm trượng kia.
Thành này có màu xám xanh, trên từng tảng đá xây thành lớn đến cả trượng có khắc vô số phù văn, dưới tác động của Nguyên Tinh, tường thành được một vầng sáng nhạt màu ngà sữa phủ kín.
Trên tường thành có từng dãy vệ quân khoác áo giáp đặc chế trên người, tay cầm cung tên đang nhìn chằm chằm phía dưới sẵn sàng chiến đấu.
Lúc này không chỉ bọn Cố Hàn mà càng ngày càng nhiều người tụ tập lại dưới thành do bị yêu thú đuổi theo.
Có tán tu, có người trong thành, cũng có những người từ nhiều nơi đi đến gia nhập Võ Viện giõng như Cố Hàn.
Chỉ là trong lòng mọi người đều tức giận không thòi, bởi vì cửa thành cao tới mấy trượng được chế tạo từ dị kim vần luôn đóng chặt, không có ý muốn cho họ đi vào.
Oanh!
Oanh!
Đám yêu thú sau lưng càng ngày càng gần, thậm chí người tinh mắt đã nhìn thấy hình dáng đại khái của yêu thú.
“Thiếu gia.” Khuôn mặt nhỏ của A sỏa tráng bệch: “Chúng ta làm sao bây giờ?”
“Tường thành.” Cố Hàn nhìn chằm chằm tường thành màu nâu xanh, sắc mặt hơi trầm xuổng: “Bọn họ không mở cửa thì chúng ta đi lên từ nơi này…”
Còn chưa nói xong thì bên cạnh đã có mấy người phản ứng nhanh mà trực tiếp vọt lên. Dần đầu rõ ràng là tên béo kia.
“Ha ha ha, vị huynh đệ này.” Tên béo quay đầu nhìn về phía Cố Hàn, vẻ mặt rất đắc ý: “Bàn gia đi trước một bước, núi không dời thì nước chuyến, chúng ta hữu duyên gặp lại… A nha.”
Lời còn chưa dứt thì hắn ta đã hét thảm một tiếng, thân thế tròn vo trực tiếp bị đẩy lùi ra ngoài.
Chỉ thấy chẳng biết lúc nào ờ vị trí ba trượng bên ngoài tường thành đã dâng lên một màn sáng trong suốt, tên
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!