Xong đời rồi!
Trần Trác Lan hoảng sợ nhìn Phạm Lôi, hy vọng rằng chị mình có thể nghĩ ra một ý tưởng nào đó để thoát ra.
Phạm Lôi bình tĩnh lại, cười gượng nói: "Ông Lý, chúng tôi làm như vậy chỉ vì có lòng tốt, chúng tôi không hề biết ông đã tặng trái tim phỉ thúy cho..."
“Câm miệng!”, Lý Lương Vỹ không chút khách khí ngắt lời cô ta.
“Ông Lý, mong ông bớt giận”, Trần Trác Lan kiên trì nhẹ giọng nói.
"Cô là ai? Tôi quen biết cô hay sao?", Lý Lương Vỹ hừ lạnh một tiếng nói.
Trần Trác Lan một chữ cũng không thể nói được.
"Yo, có chuyện gì mà náo nhiệt vậy?"
Ngay lúc kịch hay sắp diễn ra thì đột nhiên lại có thêm một người đàn ông trung niên xuất hiện ở cửa hội trường, còn được một nhóm người vây quanh hộ tống vào trong.
Ông ta không quá cao, thân thể tráng kiện, tướng mạo hào sảng, bước đi vô cùng uy vũ.
Khi tất cả các quan khách nhìn thấy ông ta đến, bọn họ đều lớn tiếng chào đón ông ta.
"Xin chào sếp Đường".
"Sếp Đường, nhìn ông càng ngày càng trẻ ra đó".
"Sếp Đường!"
Lý Lương Vỹ cũng bỏ mấy người Phạm Lôi sang một bên, lập tức chạy đến đón ông ta, cười lớn nói: "Anh Đường!"
Cao Lăng Phong và Đường Húc Thành ngay lập tức chạy theo sau tiếp đón, một người gọi bố còn người kia gọi chú.
Người đến là ông chủ của tập đoàn bất động sản tài chính Hoa Nhuận, chủ tịch hiệp hội thương mại thành phố Giang Hải và cũng là chủ nhân của tiệc rượu ngày hôm nay, Đường Khánh Minh.
“Chào mọi người", Đường Khánh Minh vẫy tay chào mọi người với một nụ cười nồng nhiệt.
Sau đó ông ta bắt tay với Lý Lương Vỹ, cười hỏi: "Anh Lý, còn chưa vào cửa đã nghe thấy tiếng anh mắng người rồi. Chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Lý Lương Vỹ có chút xấu hổ, vội vàng cười nói: "Có chút hiểu lầm mà thôi".
Khi Đường Khánh Minh đến, Lý Lương Vỹ không còn cách nào khác ngoài kiềm nén lửa giận xuống, ông ta phải nhờ Đường Khánh Minh giúp đỡ cho nên không có thời gian để ý đến đám người Phạm Lôi. Hơn nữa, tỏ ra uy phong trước mặt Đường Khánh Minh cũng không phải là ý tưởng hay.
"Nếu đã là hiểu lầm thì đừng nhắc tới nữa", Đường Khánh Minh thản nhiên nói.
“Đương nhiên rồi”, Lý Lương Vỹ cười nói.
Chỉ với một câu nói của Đường Khánh Minh mà tình trạng hỗn loạn do ba người Phạm Lôi gây ra đã vô hình bị loại bỏ một cách dễ dàng.
Ba người Phạm Lôi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm, tất cả đều lộ ra vẻ mặt cảm kích, nhưng trong lòng vẫn còn tồn tại nỗi sợ hãi.
Đường Khánh Minh đối diện với đám đông trước mặt, nói với một nụ cười hào sảng: "Xin chào các vị khách quý, các quý ông cùng các quý cô xinh đẹp, chào mừng đến với tiệc chiêu đãi do Đường Khánh Minh tôi tổ chức! Đây là một vinh dự lớn cho tôi. Ở đây đều là những người bạn của tôi, đều biết tôi là người như thế nào, cho nên chúng ta đừng nói nhiều nữa, buổi tiệc chiêu đãi chính thức bắt đầu!”
"Được!"
Trong hội trường vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt. Mọi quan khách đều tươi cười vỗ tay.
Đường Khánh Minh búng tay.
Tiếng nhạc du dương vang lên, những nam nữ phục vụ có ngoại hình xinh đẹp đi vào qua cửa hông, trên tay mang theo rượu cùng điểm tâm, tươi cười duyên dáng xuyên qua đám đông.
Chẳng mấy chốc tất cả quan khách đã đứng cùng nhau theo từng vòng tròn nhỏ, cùng uống rượu ăn điểm tâm, nói cười vui vẻ. Cũng có nhiều người đàn ông bắt đầu mời các cô gái xinh đẹp khiêu vũ.
Lý Lương Vỹ nhân cơ hội này kéo Đường Khánh Minh vào phòng riêng để bàn bạc.
Diệp Tuân và Quan Đình đang ngồi trò chuyện trong góc, trải qua chuyện mâu thuẫn với Cao Lăng Phong và đám người Phạm Lôi, không ai dám đến nói chuyện với họ, cuối cùng họ cũng được thanh tịnh.
Quan Đình nhấp một ngụm nước cam, tò mò nhìn Diệp Tuân hỏi: "Chuyện gì vậy? Anh và chủ tịch Lý có quan hệ tốt như vậy sao?"
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!