Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

"Không có cảm giác an toàn?", Quan Đình nghi hoặc nhìn Diệp Tuân.  

             Diệp Tuân nhẹ nhàng nói: "Cô ấy không có bố, thiếu tình thương của bố. Tính cách của mẹ thì nhu nhược cho nên cô ấy bắt buộc phải mạnh mẽ. Bởi vì không có ai để nương tựa, cô ấy đành phải liều mạng trút mọi gánh nặng lên vai mình. Cô ấy không dám nghỉ ngơi vì cô ấy sợ công ty sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, sợ bản thân không thể duy trì được tình hình hiện tại".  

             Quan Đình cẩn thận suy nghĩ từng câu nói của Diệp Tuân, nhẹ gật đầu nói: "Anh nói rất có lý. Nhưng tôi rất ngạc nhiên, anh mới đến công ty có mấy ngày, sao lại hiểu cô ấy hơn bạn của cô ấy là tôi chứ?"  

             Diệp Tuân cười nói: "Bởi vì tôi thông minh".  

             “Vớ vẩn”, Quan Đình lườm anh một cái. Thấy anh không muốn nói chi tiết nên cô ta cũng không đào sâu vào chuyện này thêm. Có lẽ đây chính là giác quan thứ sáu của một người đàn ông chăng?  

             Diệp Tuân nhìn bóng dáng duyên dáng của Lê Tuyết Vi với ánh mắt phức tạp. Cho đến ngày hôm nay anh mới phát hiện ra rằng cô gái này là cùng một loại người với anh.  

             Lê Tuyết Vi thiếu vắng tình thương của bố từ khi còn nhỏ, còn Diệp Tuân không chỉ thiếu tình thương của bố mà còn không có tình thương của mẹ.  

             Anh liều mạng để trở nên mạnh mẽ hơn, chẳng qua là vì muốn có được cảm giác an toàn. Chẳng qua là anh muốn bảo vệ những thứ quý giá đối với mình để có thể bù đắp sự thiếu thốn tình cảm gia đình ngày xưa.  

             Giống như tình bạn vậy.  

             Đường Khánh Minh đã trao đổi xong với Lý Lương Vỹ và quay trở lại hội trường để tiếp đón quan khách. Thấy Lê Tuyết Vi đến muộn như vậy, trong mắt ông ta liền hiện lên một tia không hài lòng.  

             "Ông Đường, công ty có chút việc gấp cần xử lý nên tôi đến muộn, thật xin lỗi", Lê Tuyết Vi đi đến trước mặt Đường Khánh Minh thản nhiên nói.  

             Đường Khánh Minh nheo mắt, không nói ngay.  

             Trong số những vị khách ông ta mời vẫn còn hai người không đến. Một trong số họ là Chu Quốc Lương, sếp Chu đã gọi điện đến nói rằng mình bị gãy chân trong một vụ tai nạn xe hơi. Người còn lại là người bạn cũ Cao Đức Thắng, đột nhiên bị cảm phải ở nhà dưỡng bệnh.  

             Những vị khách khác, thậm chí là bạn bè từ các thành phố khác, hầu như đều đã đến từ đầu.  

             Chỉ có Lê Tuyết Vi là đến trễ một giờ!  

             Quả thật là không nể mặt Đường Khánh Minh!  

             Hơn nữa, những ngày gần đây, Hoa Nhuận cùng công ty quốc tế Toàn Cầu còn đang tranh chấp một mảnh đất.  

             Mặc dù lãnh đạo của hai tập đoàn không hề gặp nhau để đàm phán nhưng cấp dưới của hai bên đều rất không hài lòng.  

             Thấy Đường Khánh Minh tỏ ra bất hòa, không nói chuyện với Lê Tuyết Vi, tất cả quan khách đều cảm thấy hơi lo lắng.  

             Ai cũng biết Hoa Nhuận cùng Toàn Cầu gần đây không hợp tác gì với nhau. Nhìn nét mặt của sếp Đường, chẳng lẽ hôm nay ông ta muốn tính sổ với Lê Tuyết Vi sao?  

             Về phần Lê Tuyết Vi, cô ấy cũng là người không dễ bị khiêu khích, vô số kẻ đã gặp xui xẻo khi tiếp cận với cô ấy trước đây đều là bài học đắt giá cho tất cả mọi người!  

             Hai người này đều là những nhân vật hàng đầu trong giới doanh nhân thành phố Giang Hải. Nếu như họ thật sự bất hòa với nhau thì đúng là trâu bò húc nhau ruồi muỗi chết.  

             Nếu sau này sếp Đường và sếp Lê xảy ra mâu thuẫn thì bọn họ nên đứng về bên nào chứ?  

             Không ngờ Đường Khánh Minh chỉ im lặng vài giây, sau khi rít một hơi thuốc thì ông ta đột nhiên phá lên cười nói: "Có gì đâu, sếp Lê, cô khách sáo quá rồi! Cô đến đây đã là vinh hạnh của tôi rồi. cô thực sự làm cho nơi này của tôi tỏa sáng đấy!"  

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận