Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cực Phẩm Binh Vương - Diệp Tuân

Quan Đình cảnh cáo Trần Trác Lan bảo cô ta tránh ra, nhưng cô ta hoàn toàn không nghe. Thế nên, Quan Đình không nhịn nổi nữa bèn giơ tay tát cho Trần Trác Lan một cái giòn tan.  

             Chát!  

             Tiếng tát tai vang vọng trên hành lang, ba người phụ nữ đối diện đều ngây người. Các cô không ngờ Quan Đình thế mà lại sẽ ra tay đánh người.  

             Đầu tiên, ở trong lòng các cô thì Quan Đình là một người phụ nữ dịu dàng, mà người như vậy sao có thể đánh người cơ chứ? Thứ hai, các cô cho rằng Quan Đình không có lá gan đó.  

             Ai biết Quan Đình lại ra tay mạnh như vậy, mặt của Trần Trác Lan đều bị đánh đỏ.  

             Trần Trác Lan bị đánh ngây người, từ nhỏ đến giờ cô ta chưa từng bị ai đánh cả. Cô ta ôm má một lúc lâu không thốt nên lời.  

             Một lát sau, Trần Trác Lan mới vành mắt đỏ hoe tức giận hét lên với Quan Đình: "Cô dám đánh tôi? Cô thế mà cũng dám đánh tôi? Cô chờ đó cho tôi!"  

             "Tôi đây chờ cô", Quan Đình khoanh tay trước ngực, lạnh lùng đáp.  

             Trần Trác Lan khóc sướt mướt chạy vào trong bữa tiệc.  

             Trong một căn phòng.  

             Bốp, bốp, bốp!  

             Từng tiếng vật nặng rơi xuống đất không ngừng vang lên bên tai.  

             Trong vòng năm giây, tám gã đàn em của Đường Khánh Minh đã nằm sõng soài dưới đất. Tất cả đều xụi lơ ở các góc rên hừ hừ, có người ngất, có người run rẩy, chỉ còn mỗi tên võ giả nội kình mắt xếch là đứng.  

             Cả căn phòng đều là một mớ lung tung rối loạn, bàn làm việc và bàn trà đều bể tan tành, một cái cửa sổ tính cả khung cửa đều rơi xuống, sô pha lật ngược, trên sàn, trên tường đâu đâu cũng là vết máu bắn ra.  

             Đường Khánh Minh và Lê Tuyết Vi trốn ở góc phòng, trong lòng chấn động không nói nổi nên lời.  

             Lê Tuyết Vi nghe nói Diệp Tuân là một cao thủ, ít nhiều cũng có chút mong đợi. Song, cô không ngờ Diệp Tuân lại lợi hại như vậy.  

             Đến giờ, cuối cùng cô cũng hiểu được Tào Cương nói Diệp Tuân rất nguy hiểm là có ý gì. Người lợi hại như vậy, e rằng một ngón tay thôi cũng đủ để đánh bay mình quá?  

             Đường Khánh Minh thấy tình hình không ổn thì cau mày, chần chờ vài giây vẫn lấy điện thoại di động ra gọi cho một số.  

             "Lão Sài, hôm nay tôi gặp phải một tên khó nhằn, cậu ta đang ở trong căn phòng trên đỉnh", Đường Khánh Minh nhỏ giọng nhanh chóng nói.  

             "Cuối cùng cũng có cơ hội làm việc cho chủ tịch Đường. Ông đừng sợ, tôi ở ngay gần đó, chắc chắn sẽ đến trong vòng 3 phút".  

             Đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nói sang sảng còn có chút phấn khích.  

             "Được", Đường Khánh Minh nghe thấy đối phương nói trong vòng 3 phút nữa sẽ đến thì sự lo lắng trong lòng lập tức ổn định lại.  

             Sài Kính có thể khiến Đường Khánh Minh tin tưởng như thế thì ông ta đương nhiên là một nhân vật cực kỳ lợi hại.  

             Sài Kính là một hoảng phạm.  

             Tên như ý nghĩa, hoảng chính là hoảng sợ, không có chỗ ở cố định, lẩn trốn khăp nơi, bị cảnh sát đuổi bắt đến nỗi ngày ngày lo sợ.  

             Từ "Phạm" cũng không chỉ có ý nghĩ đơn giản như mặt chữ, vì "Phạm" cũng chẳng phải tội phạm cướp giật hay trộm cướp, mà là kẻ giết người.  

             Hoảng phạm chính là một tên sát thủ lưng đeo án mạng bị truy nã.  

             Ba năm trước, thành phố Thanh Thủy có một ông trùm giang hồ đỉnh cấp, dưới tay có 60 70 chục người, ai cũng có võ. Trong đó, có ba võ đạo nội kình sơ kỳ, hai tên nội kình thậm chí còn có cả một cao thủ nội kình đại thành!  

             Ông trùm kia hô mưa gọi gió ở thành phố Thanh Thúy, gần như có thể đi ngang!  

             Nhưng trong một đêm, ông trùm đó và tất cả những tay đàn em dưới tay, tổng cộng 68 người đều chết oan chết uổng!  

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận