Sắc mặt Tưởng Chính Đức thay đổi. Tuy rằng anh ta không hề tiếp xúc với dạng đánh đấm ngầm, nhưng cái danh này nghe thôi cũng biết là người rất khó đối phó.
Cao Lăng Phong lại tiếp tục khoe khoang: "Anh Khổng Võ đã từng thắng một trăm sáu mươi tư trong một trăm sáu mươi lăm trận đấu, trong đó có chín mươi chín trận đánh chết đối thủ ngay tại chỗ. Các trận đấu chân chính chỉ chiếm một phần ba trong tổng số trận đấu của anh ta".
Nghe Cao Lăng Phong nói qua về người này, khuôn mặt của Tưởng Chính Đức càng trở nên tái nhợt hơn nữa.
"Anh Khổng Võ từng ở trong doanh trại huấn luyện đặc biệt Siberia đáng sợ ba năm, lúc anh ta rời khỏi trại huấn luyện, cho dù là huấn luyện viên hà khắc nhất cũng phải khen ngợi anh ta. Anh ta có thể đá vỡ một cây cột sắt dày hai mươi inches chỉ với một cú, và mỗi giây có thể đá được năm lần, càng có thể dùng tay không giết chết một con gấu Bắc Cực!"
"Rất nhiều đối thủ đều bị anh ta hạ gục chỉ với một chiêu, tổng thời gian cộng lại sẽ không vượt quá một phút đồng hồ".
Nghe đến đó, Tưởng Chính Đức rùng mình một cái, không thể không lộ ra vẻ mặt chấn động.
Phá vỡ cột sắt hai mươi inches trong một cú đá?
Tay không giết chết một con gấu Bắc Cực?
Như thế này vẫn còn là con người sao?
Trên thế gian này, còn có những người đáng sợ như vậy sao!
Thấy Tưởng Chính Đức cuối cùng cũng biết sợ, trong lòng Cao Lăng Phong vô cùng vui sướng, càn rỡ nói: "Ranh con, mày có biết anh Khổng mạnh đến mức nào không? Mày cho rằng hôm nay Diệp Tuân đến đây rồi thì còn toàn mạng để trở về sao? Tao nói cho mày biết, hôm nay nó chết chắc rồi!"
Sắc mặt Tưởng Chính Đức vô cùng nghiêm trọng.
Đối thủ đáng sợ như thế, liệu anh Diệp có thể sống sót hay không?
Có lẽ, dù anh có đến, rất có thể anh sẽ bị tên Hắc Quyền Vương này đánh chết?
Tưởng Chính Đức biết sự lợi hại của đám người có tiền có quyền như Cao Lăng Phong, cho dù có giết người thì cũng sẽ không hề hấn gì cả. Hôm nay bọn họ thật sự muốn giết chết Diệp Tuân ở nơi này!
"Tao muốn gọi điện!"
Tưởng Chính Đức miễn cưỡng ngẩng đầu, nhìn Cao Lăng Phong nói: "Tao ngứa mắt dáng vẻ khoe khoang này của mày. Tao muốn anh Diệp nhanh tới chỗ này giải quyết hết đám bọn mày!"
"Được thôi! Đúng lúc tao cũng mất hết kiên nhẫn để chờ rồi!", Cao Lăng Phong xua xua tay.
Một trong những tên đàn ông to lớn cầm một cái khảm đao, hắn ta lập tức gọi điện cho Diệp Tuân, sau đó đưa điện thoại đến bên miệng Tưởng Chính Đức.
Điện thoại vừa được kết nối, giọng của Diệp Tuân từ phía đầu bên kia truyền đến: "Alo?"
Tưởng Chính Đức lập tức điên cuồng hét lên: "Anh Diệp, chỗ này có phục kích! Anh không được đến đây! Cho dù tôi có chết, cũng không cần xúc động, sau này tìm cơ hội báo thù cho tôi…"
"Con mẹ mày!"
Tên đàn ông to lớn kia giận tím mặt, cầm lấy điện thoại đập vào miệng Tưởng Chính Đức, khiến cho miệng anh ta chảy máu đầm đìa, rụng mất ba cái răng.
"Con mẹ nó, thằng chết tiệt này, mày dám giở trò với tao!", Cao Linh Phong âm trầm chửi rủa.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!