Năm ngày trôi qua.
Sản phẩm của Tập đoàn Quân Lâm chỉ bán được hai hộp, trong đó có một hộp là do Lan Minh Đức giới thiệu bạn bè đến mua.
Dù sao, thứ thuốc trị giá một tỷ được quảng cáo là có thể khiến người ta trẻ lại từ mười đến ba mươi tuổi, đa số mọi người đều cho rằng đó là lừa đảo.
Đã là thế kỷ hai mươi mốt, vậy mà vẫn còn người dùng chuyện này để lừa tiền người khác!
Trên mạng có vô số bài đăng phân tích về sự vô lý của Thuốc Trường Thọ. Ngay cả các công ty sinh học hàng đầu thế giới cũng không thể làm được, một xí nghiệp trong nước như tập đoàn Quân Lâm, trước đây không hề có thành
tựu gì về lĩnh vực này, làm sao có thể nghiên cứu ra được!
Chỉ có Lý Quân và các cổ đông của tập đoàn Quân Lâm là không hề vội vàng.
Chỉ cần chất lượng sản phẩm tốt, còn lo không có người mua sao?
Nếu không phải Lý Quân nói rằng sau này sẽ cho sản xuất thuốc liên tục, thì các cổ đông đều muốn tự bỏ tiền túi mua một hộp để uống!
Ngày thứ bảy, cuối cùng cũng chào đón khách hàng thứ ba. Vào ngày thứ mười, doanh số bán hàng đột nhiên tăng vọt.
Nhờ khách hàng rỉ tai nhau, hiệu quả của Thuốc Trường Thọ đã bắt đầu lan truyền trong một nhóm nhỏ.
Vào ngày thứ mười lăm, năm mươi hộp của lô đầu tiên đã được bán hết.
Cùng lúc đó, nhiều đại gia nhận được tin tức bắt đầu gọi điện thoại đặt mua lô thuốc thứ hai.
Chỉ trong vài ngày, lô thuốc thứ hai còn chưa kịp sản xuất đã được đặt mua hết.
Danh tiếng của Thuốc Trường Thọ vang xa.
Ngay cả ở thủ đô cũng biết đến Tập đoàn Quân Lâm, tập đoàn lớn nhất Sở Châu!
Tại nhà họ Nam Cung. Nam Cung Ngao hừ lạnh nói: “Những người này đều bị điên rồi sao? Cái Thuốc Trường Thọ này rõ ràng là giả, vậy mà còn đặt trước, tôi thấy chắc chắn là
tập đoàn Quân Lâm cố tình tuyên truyền số liệu giả dối!”
Nói đến đây thì thấy Nam Cung Tấn đi vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!