Tại trang viên lộng lẫy của nhà họ Thôi ở Nhữ Nam.
Thôi Ngạn, đại thiếu gia của nhà họ Thôi đang vô cùng tức giận, ánh mắt hắn hung tợn như một con mãnh thú bị chọc giận, khiến người hầu đứng sau lưng run sợ.
Trên mặt đất, một chiếc tách trà vỡ nát.
“Ngạn nhỉ, sao vậy?”
Một người đàn ông trung niên bước vào đại sảnh. Đó chính là Thôi Phong Thánh, gia chủ nhà họ Thôi.
"Cha, không ngờ tên khốn Lý Quân này lại nghiên cứu ra thứ gọi là Thuốc Trường Thọ, một viên bán một tỷ, nếu sản xuất hàng loạt, tập đoàn Quân Lâm của thằng khốn đó sẽ nhanh chóng trở thành tập đoàn số một Long Quốc, đến lúc đó muốn giết nó sẽ khó khăn hơn nhiều." Thôi Ngạn tức giận nói.
Ban đầu, hắn cho rằng Lý Quân không đáng để coi trọng, nhưng không ngờ lại xảy ra biến cố như vậy.
Mặc dù tiền tài không đại diện cho thực lực của người luyện võ, nhưng tiền tài có thể thu hút vô số cường giả bán mạng cho mình.
Xét cho cùng, từ xưa đến nay đều là “Văn hay chữ tốt nhờ nhà giàu”, những kẻ luyện võ ai mà chả tiêu tốn cả đống tiền, càng là cao thủ cường đại thì càng có nhu cầu lớn về mặt vật chất!
Đây cũng là lý do mà các gia tộc có thể chiêu mộ nhiều người luyện võ về làm thuộc hạ đến vậy, một khi đã có tài sản khổng lồ, các cao thủ sẽ tự khắc tìm đến để xin nương tựa.
Có cây ngô đồng, còn lo không thu hút được phượng hoàng sao? Điều này khiến Thôi Ngạn lần đầu tiên cảm thấy lo lắng về Lý Quân.
Nghe vậy, sắc mặt Thôi Phong Thánh cũng trầm xuống: "Chuyện này đúng là không ngờ tới, nhưng con bình tĩnh đi Hiên nhi, có khi đây lại là chuyện tốt đấy!”
"Chuyện tốt? Ý cha là sao?" Thôi Ngạn hoang mang.
"Nghĩ kỹ đi, nếu bây giờ chúng ta giết chết Lý Quân sau đó lấy luôn công thức nghiên cứu của Thuốc Trường Thọ, vậy nhà chúng ta cần gì phải tính toán với nhà họ Nam Cung nữa? Thậm chí tương lai chúng ta còn có thể thoát khỏi sự khống chế của Tu Lai”
Nghe lời cha nói, hai mắt Thôi Ngạn lập tức sáng lên.
Lý do trước đây nhà họ Thôi muốn liên hôn với nhà họ Nam Cung là vì bọn họ đang gặp phải tình trạng thiếu hụt vốn kinh doanh lớn, muốn thông qua việc liên hôn để nuốt gọn nhà họ Nam Cung, củng cố tài chính cho nhà họ Thôi.
Mặc dù bọn họ dựa vào Tu La, nhưng Tu La như một con quỷ đói hút máu, liên tục đòi hỏi nhà họ Thôi cống nạp tiền tài.
Bây giờ xem ra, Lý Quân là mục tiêu phù hợp hơn so với nhà họ Nam Cung, dù sao âm mưu chiếm lấy nhà họ Nam Cung vẫn rất mạo hiểm.
Gòn Lý Quân tuy tiềm năng phát triển của anh rất lớn, nhưng vẫn chưa mạnh đến mức mà bọn họ không xử lý được. Dù sao ra tay với một cá nhân vẫn dễ dàng hơn ra tay với cả một gia tộc lớn như nhà họ Nam Cung.
"Chuyện này nên thực hiện sớm chứ không nên chần chừ, một miếng thịt béo như Lý Quân sẽ thu hút thú hoang rình rập, nếu chúng ta không ra tay nhanh, đợi đến khi các gia tộc khác phản ứng lại, e rằng sẽ không thể độc chiếm tập đoàn Quân Lâm." Thôi Phong Thánh nói.
Thành phố Sở Châu, biệt thự Lục Hợp Cư.
Lý Quân đang nằm trên giường ngủ trưa, đột nhiên bị một tiếng ầm ầm đánh thức.
Anh không cần nhìn cũng biết, tiếng động phát ra từ dưới tầng hầm.
Hùng Bi chắc lại đang luyện công trong tầng hầm, mẹ nó ngày nào cũng đùng đoàng ầm ï.
Tuy nhiên, với sự điềm tĩnh của Lý Quân, anh đã sớm quen với điều này.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!