Khoảng cách giữa Lý Quân và tòa nhà càng lúc càng gần.
50 mét, 30 mét, 20 mét ...
Dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, Lý Quân lao thẳng vào giữa đám đông.
Người đầu tiên bị Lý Quân va phải, cơ thể bị hất tung lên, quay vài vòng trên không trung rồi đập đầu vào kính tòa nhà, máu tươi chảy dài.
Trận doanh rơi vào hỗn loạn.
"Bùm bùm bùm ... "
Bóng dáng của Lý Quân không dừng lại, anh như một con bạo long hình người, xông thẳng về phía trước.
Những chỗ anh đi qua đều bùng lên những làn sóng khí đáng sợ, từng bóng người lần lượt bị hất bay mạnh mẽ.
Chỉ trong vài giây, đội hình năm trăm người đã bị Lý Quân phá tan thành một con đường máu.
Nhưng ngay khi bọn họ tưởng là Lý Quân sẽ xông thẳng vào tòa nhà thì Lý Quân bất ngờ xoay người, lại lao trở lại.
Sau vài lần Lý Quân phản công tới lui, đội ngũ năm trăm người đã tan tác, không còn giữ nổi đội hình.
Những thành viên của chiến bộ ngày thường vốn rất hùng mạnh, bây giờ lại nam la liệt trên mặt đất, phát ra những tiếng rên rỉ đau đớn.
"Trời ơi!"
Những thanh viên con sót lại trong chiến bộ thì run rẩy đứng đó, toan thân như mất hết sức lực.
Những kỹ năng mà bọn họ từng lấy làm tự hào lại yếu đuối như thế khi ở trước mặt Lý Quân.
"Chết đi!"
Lúc này, một người đàn ông nẵm giả chết trên đất bất ngờ bật dậy, ngay lúc hắn ta bật dậy, con dao găm trong tay hóa thành một tia sáng lạnh lẽo, đâm thẳng về phía Lý Quân.
"Cút!"
Một luồng kình lực trong suốt từ tay Lý Quân phát ra, xé rách không khí, xuyên qua ngực kẻ đó.
Gã ta như một viên đạn pháo bị bắn ngược ra sau, bay xa khoảng chừng năm mươi mét thì rơi xuống đập mạnh vào tảng đá, đầu vỡ nát.
Sau cú đánh đó, không còn ai dám lại gần Lý Quân.
Ánh mắt lạnh lùng của Lý Quân nhìn lướt qua cảnh chiến trường tan hoang khắp nơi, rồi dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, anh ung dung bước vào tòa nhà.
Tại tầng ba của tòa nhà, trong văn phòng của Chung Ly Văn.
Lúc này, Chung Ly Văn siết chặt nắm tay, lông mày hắn nhíu lại liên tục, nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng.
Hắn dán mắt vào cửa, run rẩy giơ khẩu súng trong tay lên.
Nhưng còn chưa kịp lên đạn thì cánh cửa đã bị đá văng ra một cách thô bạo.
Lý Quân xuất hiện ngay cứa.
"Cạch."
Khẩu súng rơi thẳng xuống đất.
"Cậu ... cậu muốn làm gì? Tôi là thân tín của Tứ Trưởng Lão!"
Chung Ly Văn run rẩy nói, giọng điệu lạc đi.
"Bốp!"
Lý Quân bước tới, tung một cú đá vào bụng Chung Ly Văn.
Cơ thể Chung Ly Văn đập mạnh vào tường, chỉ cảm thấy bụng quặn thắt đau đớn, mồ hôi lạnh túa ra khắp trán.
Ngay sau đó, Lý Quân đã đứng trước mặt hắn, một tay bóp chặt lấy cổ của hắn.
Đôi mắt của Lý Quân như đến từ cõi U Minh, lạnh lẽo thấu xương, đầy sát khí cuồng bạo.
Chân của Chung Ly Văn dần rời khỏi mặt đất, gương mặt đỏ bừng vì ngạt thở, như đang đối diện với tử thần.
"Tôi ghét nhất những kẻ thích gio trò sau lung, không cần biết anh có thân phận gì, kết cục của việc chọc giận Lý Quân tôi chắc chắn chỉ có cái chết."
Sát khí từ người Lý Quân bùng lên dữ dội.
Chung Ly Văn cảm thấy không khí ngày càng thiếu hụt nghiêm trọng, lồng ngực như muốn nổ tung.
'Đừng ... giết ... tôi ... "
Hắn cố gắng thốt ra từng từ.
Nhưng ánh mắt của Lý Quân vẫn không hề dao động.
Đúng lúc này, điện thoại trong túi Lý Quân bất ngờ reo lên.
Đó là một dãy số lạ.
Lý Quân cau mày, ấn nút nghe.
Đầu dây bên kia là giọng nói của Tề Đông Xông.
"Tôi là Tề Đông Xông, Lý Quân, cậu đừng kích động ... "
Nhưng còn chưa kịp nói hết câu, Lý Quân đã cúp máy.
Anh biết Tề Đông Xông muốn nói gì, nhưng những gì anh đã quyết định thì tuyệt đối sẽ không thay đổi.
Vừa cúp máy xong, điện thoại lại tiếp tục reo lên.
Lần này lại là một số khác gọi đến.
Sau một hồi do dự, Lý Quân vẫn bắt máy.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!