Trong đại sảnh của nhà họ Long ở Giang Nam, bầu không khí cực kỳ căng thẳng.
Gia chủ nhà họ Long, Lý Thương nhìn chẳm chằm Long Nham đang nửa sống nửa chết với ánh mắt giết người: "Mày nói thật? Tên nghiệp chướng kia có thực lực nghiền áp mày, còn bước lên con đường tu đạo, mày biết cái giá phải trả khi lừa dối tao đúng không?"
Lý Thương rất tức giận, không khí trong đại sảnh như muốn đọng lại.
Vài ông lớn nhà họ Long cũng không dám phát ra tiếng.
"Lúc tên súc sinh ra sinh ra, tao đã tự tay đo lường, nó không hề có thiên phú tu hành, chỉ là một thằng vô dụng. Bây giờ mày lại nói với tao, nó không chỉ có thiên phú ưu tú, còn là một cao thủ."
Long Nham nằm trên cáng, sắc mặt trắng bệch: "Gia chủ, chính mắt tôi đã nhìn thấy. Lý Quân còn nói rất nhanh hắn sẽ đến nhà họ Long chấm dứt ân oán với ngài."
"Khốn kiếp!"
Lý Thương đập nát mặt bàn.
"Thằng súc sinh kia lại dám nói mấy lời hỗn lão như vậy, tao chính là cha ruột của nó, nó lại dám đòi tính sổ với tao, nó là cái thá gì?"
"Cho dù nó thức tỉnh thiên phú tu hành thì sao, cũng chỉ là di truyền huyết mạch của Lý Thương này mà thôi, muốn đối đầu với tao, nó không xứng.”
"Khi thấy nó trở thành người tu luyện, tao còn đang định để nó trở lại bên cạnh tao, giờ thì có vẻ không cần thiết nữa.”
Lý Thương đứng dậy, khí thế bùng nổ.
“Long Kỳ, Long Lộc, hai người theo dõi nhất cử nhất động của tên nghiệt chủng kia, nếu nó dám bước vào tỉnh Giang Nam thì lập tức dẫn nó đến đây. Ta muốn xem xem nó dựa vào gì mà dám đòi đối đầu với ta."
“Rõ, gia chủ."
Sở Châu.
Sau khi xử lý xong hậu sự của tài xế, Lý Quân tu luyện trong biệt thự.
Cố Nghiên gọi điện đến, nói đã thu mua được 10 công ty dược liệu, đến giờ thì tất cả các công ty có tiếng trong ngành dược liệu đã nằm dưới trướng tập đoàn Quân Lâm.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, tập đoàn Quân Lâm đã hoàn toàn khống chế thị trường dược liệu.
Sau này bất cứ dược liệu quý hiếm nào đều phải qua tay tập đoàn Quân Lâm.
Lý Quân không cần thì công ty khác mới có thể mua sắm.
"Cố Nghiên, vất vả rồi, nếu thiếu tiền thì nói cho tôi, tôi có rất nhiều tiền."
Lý Quân ngang tàng nói.
Đúng là thị trường dược liệu tốn rất nhiều tiền nhưng đối với Chiến Long Điện thì không là gì cả.
Cúp máy, một cuộc gọi khác gọi đến, là Liêu Xương, người phụ trách tỉnh Giang Nam.
"Điện Chủ, tôi đã tiếp xúc với nhà họ Cát, gia chủ nhà họ Cát đồng ý gặp mặt. Nhưng vì thân phận của ngài đặc thù nên tôi không dám lộ ra tin tức của ngài."
Liêu Xương cung kính nói.
"Làm rất tốt." Lý Quân khen ngợi.
“Điện chủ, tôi đã đặt vé máy bay đến tỉnh Giang Nam rồi, thuộc hạ sẽ đích thân đến đón ngài."
"Được."
Lý Quân gật đầu: "Bảo Cố Bắc Võ, giám đốc tập đoàn Chiến Long cũng đến luôn đi, tôi muốn gặp anh ta một lần."
"Vâng."
Liêu Xương đồng ý.
Bình thường thì người phụ trách một khu vực sẽ nắm toàn quyền địa phương đó. Nhưng tỉnh Giang Nam thì khác, tuy Liêu Xương là người phụ trách ở đây nhưng tập đoàn Chiến Long của Chiến Long Điện lại do một người khác đảm nghiệm, người kia còn không phải là thành viên của Chiến Long Điện.
Nghe nói Cố Bắc Võ là một kỳ tài thương nghiệp, dưới sự xử lý của anh ta, tập đoàn Chiến Long đã không ngừng phát triển.
Lý Quân muốn gặp anh ta, một phần là vì người này là nhân viên của Chiến Long Điện, một phần là tò mò về người chưởng quản tập đoàn lớn nhất của Chiến Long Điện.
Ngoài ra còn liên quan đến chuyện thu mua công ty dược liệu.
Cố Nghiên quản lý sản xuất Cao Trường Thọ cũng đã đủ bận, nên anh muốn giao thị trưởng dược liệu cho Cố Bắc Võ xử lý.
Sau khi sắp xếp xong mọi chuyện, Lý Quân ngồi máy bay đến tỉnh Giang Nam.
Giờ đã vào tháng 11, khí trời hơi se lạnh.
Lý Quân đội mũ lưỡi trai, mặc áo gió đen, đeo chiếc kính khung vàng, nhìn rất đẹp trai lịch sự.
Đi qua cổng soát vé rồi bước lên máy bay.
Liêu Xương đã đạt vé hạnh doanh nhân cho Lý Quân, vừa mới ngồi xuống thì nhận thấy người xung quanh xôn xao.
Ngẩng đầu, anh nhìn thấy một cô gái mặc bộ váy mùa đông dài màu nâu, khoác áo choàng, khăn quàng màu vàng rũ xuống trước ngực.
Cô cất vali xong thì cởi áo choàng ra.
Chiếc áo thun bó sát người, càng lộ rõ đường cong mê người.
Cô ngồi xuống cạnh Lý Quân, anh có thể ngửi được mùi nước hoa thoang thoảng.
Đột nhiên có một người đàn ông trẻ tuổi đi đến trước mặt anh, vỗ vai Lý Quân.
Lý Quân ngẩng đầu, nhìn thấy một khuôn mặt góc cạnh, nhưng con ngươi thon dai lại lộ ra sự xâm lược.
Hắn ta chỉ chỗ bên cạnh rồi nói: "Vị trí này mới là của cậu."
Lý Quân nhìn vé máy bay của mình: "Vị trí của tôi ở đây."
"Không, bây giờ ở chỗ này."
Người đàn ông lấy ra một tấm chi phiếu, viết một chuỗi con số rồi vứt lên người Lý Quân.
“Bây giờ nói cho tôi, cậu ngồi ở đâu?"
Lý Quân nhìn 10 vạn trên chi phiếu chỉ vì đổi một chỗ ngồi.
Thiếu nữ đối diện thấy cảnh này nhìn nhíu mày, cô không ngờ người theo đổi mặt dày này lại có hành động như vậy.
Nhưng 10 vạn để đổi một chỗ ngồi, chỉ sợ người bình thường cũng biết chọn thế nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!