Hơn nữa, lần này Triệu Đức Minh đem theo ba cái trực thăng vũ trang quân dụng, với cả hai tên bậc thầy cường giả, cho dù nhà họ Kiều chúng ta phái người đi cứu Trần Gia Bảo, chẳng những không cứu được Trần Gia Bảo, nói không chừng người chúng ta phái đi đều sẽ bị giết hết. Chẳng những người không cứu được, lại còn vô cớ đắc tội nhà họ Triệu, rơi vào cảnh làm thế nào cũng không phải.”
“Chính là Trần Gia Bảo tự chuốc lấy phiền toái, để cho chính hắn tự giải quyết đi. Nhà họ Kiều chúng ta không cần thiết vướng vào lần này.”
Kiều Tuấn Phong vội vàng bổ sung vào, anh ta giữa thanh thiên bạch nhật bị Trần Gia Bảo làm bẽ mặt, vốn đã sớm ghi thù Trần Gia Bảo, bây giờ lại nghe tin Trần Gia Bảo gặp nạn, trong lòng vui sướng không kịp, sao có thể để nhà họ Kiều đi cứu Gia Bảo.
“Mấy người… Kiều Phượng Hoa tức giận giậm chân, nhưng mà cô cũng biết bố con Kiều Toàn Tuấn và Trần Gia Bảo vốn dĩ bất hòa, không thể phản bác hai người họ.
Cô quay sang gấp gáp nói với Kiều Ngọc Nghi: “Ba, ba còn ở đó thất thần làm gì, nếu không mau đi cứu người, thật sự sẽ muộn đó.”
Kiều Ngọc Nghi nghiêm túc, trầm ngâm chậm rãi nói: “Ba cảm thấy, chú hai con nói cũng có lý…”
“Cái gì cơ?”
Kiều Phượng Hoa nhất thời trợn mắt, như không thể tin được vào tai mình, lời nói máu lạnh như vậy, lại từ ba ruột của cô nói ra.
Kiều Toàn Tuấn nhất thời vui mừng khôn xiết, không nghĩ đến Kiều Ngọc Nghi luôn đối đầu với ông ta, thế mà lại đồng ý với quan điểm của ông ta.
“Trần Gia Bảo, lần này mày mà không chết, đó mới là không có thiên lý.”
Kiều Toàn Tuấn nghĩ vậy, đắc ý đến mức khóe miệng đều lộ rõ ý cười.
Kiều Ngọc Nghi thản nhiên liếc Kiều Toàn Tuấn một cái, nhưng cũng không tỏ vẻ gì, nói: “Trần Gia Bảo thật sự là người trẻ tuổi tài cao hiếm gặp, nếu cứ để cho Trần Gia Bảo trưởng thành như vậy, thành tựu sau này, chắc chắn không phải ít. Nhưng, Trần Gia Bảo dù sao cũng phông phải là chân chính trưởng thành, cho dù cậu ta có tiềm năng, nhưng hiện tại cũng không dùng được gì. Triệu Đức Minh lần này là dùng mưu, toàn lực truy sát Trần Gia Bảo, ngay cả trực thăng vũ trang quân dụng cũng đem theo rồi. Bây giờ vũ khí công nghệ cao ở trước mặt, Trần Gia Bảo tuyệt đối không còn cơ hội sống. Một khi đã như vậy, nhà họ Kiều chúng ta, cần gì phải đi cứu một người nhất định phải chết?”
Kiều Phượng Hoa dứt khoát đoạn tuyệt!
Đám người Kiều Ngọc Nghi sắc mặt đều thay đổi.
Kiều Phượng Hoa rất dứt khoát, không chút do dự mà đi ra khỏi biệt thự nhà họ Kiều, hoàn toàn không thèm để ý tới sắc mặt của cha và chú hai nhà mình.
“Hừ, Phượng Hoa cũng đã lớn như vậy rồi vậy mà vẫn còn không biết lớn biết nhỏ gì cả. Chỉ vì một người ngoài mà ngay cả lời của ba nó và chú nó nó đều không nghe. Anh cả, anh đúng là dạy được một đứa con gái tốt quá mà.”
Kiều Toàn Tuấn cười lạnh đầy châm biếm nói.