Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cực Phẩm Thần Y - Trần Gia Bảo - Liêu Ngọc Anh

“Thủ trưởng, đã dẫn người đến, anh ta chính là Trần Gia Bảo, chỉ là…”

Tần Phi Yến nói đến đây thì do dự một chút mới tiếp tục nói: “Chỉ là, bây giờ anh ta bị thương.”

Đoạn Chấn Cách gật đầu, dường như không hề cảm thấy bất ngờ, nói: “Được rồi, Phi Yến, cô ra ngoài đi.”

Tần Phi Yến cúi chào rồi đi ra ngoài, chỉ là khi đi ngang qua Trần Gia Bảo lại thoáng nhìn anh một cái, sau đó mới lập tức đi ra ngoài.

Trong phòng họp lớn như vậy chỉ còn lại ba người Đoạn Chấn Cách, Vương Đại Hùng và Trần Gia Bảo.

Khuôn mặt Đoạn Chấn Cách thon gầy, góc cạnh rõ ràng, toàn thân tản ra một luồng khí thế sát phạt của một người bề trên, phảng phất như đã từng được rèn luyện trên chiến trường đầy máu và lửa, ông ta đánh giá Trần Gia Bảo, đôi mắt ưng sắc bén mà thâm sâu, dường như có thể nhìn thấu lòng người, thản nhiên nói: “Cậu chính là Trần Gia Bảo? Trẻ hơn so với tôi tưởng tượng nhiều.”

“Ông mời tôi đến nơi này, chắc hẳn không phải là để bàn luận chuyện tuổi tác của tôi, không bằng cứ đi thẳng vào vấn đề đi.”

Trần Gia Bảo cũng không khách khí, dứt khoát ngồi xuống ghế.

Đoạn Chấn Cách khẽ nhíu mày, trong cả đất nước Việt Nam lớn như vậy, ông ta cũng là nhân vật lớn dậm chân một cái đã có thể làm cho mọi người run rẩy, cho đến bây giờ không ai dám hỗn láo trước mặt ông ta như vậy.

Vương Đại Hùng cười khổ nói: “Lão Đoạn, bây giờ Trần Gia Bảo bị thương, đợi lát nữa tôi còn phải dẫn cậu ấy đi chữa trị, ông cũng đừng quanh co lòng vòng nữa, có chuyện cứ nói thẳng ra là được rồi.”

Đoạn Chấn Cách gật đầu, cầm một xấp tài liệu trên bàn hội nghị, tùy tiện mở ra, sau đó đưa cho Trần Gia Bảo nói: “Vậy tôi đi thẳng vào vấn đề, tôi tự giới thiệu trước, tôi tên là Đoạn Chấn Cách, là tổng phụ trách của quân khu Biển Đông, nếu như những gì viết trên này là sự thật, vậy cậu đúng thật là thiên tài hiếm thấy, đối với người tài, quân đội vẫn luôn rất nâng đỡ, vì vậy tôi đại diện cho quân đội, mời cậu gia nhập vào quân khu Biển Đông.”



Trần Gia Bảo nhận tài liệu tùy tiện giở ra, phát hiện toàn bộ những chuyện xảy ra từ khi mình xuống núi cho đến khi vào tỉnh thành đều được ghi chép ở trong đó, thậm chí, ngay cả mình giết Cừu Thanh Vũ, cùng với việc giết hơn một trăm người trong tòa nhà Vĩnh Hằng, ngoại trừ thiếu một ít chi tiết nhỏ ra, toàn bộ đều được viết trong tài liệu.

Đối với việc này, Trần Gia Bảo không cảm thấy bất ngờ chút nào, quân khu Biển Đông lớn như vậy, nếu như trong phạm vi thế lực của quân khu, ngay cả tư liệu của một người cũng không điều tra rõ ràng, vậy Đoạn Chấn Cách và Vương Đại Hùng dứt khoát mua một miếng đậu hũ mà đập đầu tự tử cho rồi.

Sau đó Trần Gia Bảo đặt tài liệu về mình xuống, thản nhiên nói: “Bảo tôi gia nhập quân khu Biển Đông cũng không phải là không thể, chỉ là điều kiện trước đó tôi nhắc đến thì sao? Các ông không những phải phái người đi bảo vệ người phụ nữ có quan hệ thân thiết với tôi, hơn nữa còn không được can thiệp vào tự do của tôi.”

Đoạn Chấn Cách lập tức nhíu mày nói: “Trần Gia Bảo, quân đội có thể phái người bảo vệ những người phụ nữ đó, nhưng điều kiện thứ hai tôi không thể đồng ý, gia nhập quân khu thì phải phục tùng tất cả mệnh lệnh của quân khu, bởi vì, phục tùng mệnh lệnh chính là trách nhiệm của quân nhân, không thể đặc cách riêng cho cậu!”

“Vậy tôi thà rằng không gia nhập quân khu.”

Trần Gia Bảo thản nhiên nói, tiện tay vứt tài liệu về mình lên bàn, dường như cảm thấy chuyện gia nhập quân khu Biển Đông này hoàn toàn không quan trọng.

“Cậu phải biết, sau khi cậu gia nhập quân khu, sẽ lập tức trở thành đại tá, địa vị và vinh dự này có biết bao nhiêu người cả đời cũng không đạt được, Trần Gia Bảo, cậu chắc chắn muốn từ chối sao?”

Đoạn Chấn Cách dụ dỗ từng bước.

Trần Gia Bảo đứng dậy, mặc dù bị thương đến mức sắc mặt trắng bệch, nhưng ánh mắt lại tràn đầy chế giễu, nói: “Tôi rất tôn trọng quân nhân không màng sống chết bảo vệ đất nước, nhưng, địa vị và vinh dự của Trần Gia Bảo tôi cũng không cần thông qua việc gia nhập quân khu để thực hiện, xem ra, chúng ta không có cách nào tiếp tục nói chuyện, tạm biệt.”

Nói xong, Trần Gia Bảo xoay người rời đi, vô cùng kiên quyết!

Sắc mặt Đoạn Chấn Cách lập tức sầm xuống, từ khi ông ta làm chủ quân khu Biển Đông đến giờ, vẫn luôn là một lời chắc như đinh đóng cột, cho đến bây giờ không ai dám làm mất mặt ông ta giống như Trần Gia Bảo này.
Nhấn Mở Bình Luận