Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cực Phẩm Thiên Sư - Diệp Thanh Dương (FULL)

 

 Tại biệt thự Thánh Luân Hồ. 

 "Hay lắm, giờ thì anh giỏi rồi! Dám lén tôi đi tìm người phụ nữ khác!" 

 Lâm Quân Dao ngồi trên ghế sofa ở sảnh tầng một, đôi chân thon dài trắng nõn bắt chéo lại tạo nên tư thế hết sức hiên ngang. 

 Cô nhìn chằm chằm vào Diệp Thanh Dương, trong mắt hiện đầy vẻ nghiền ngẫm và một chút giận dỗi. 

 Diệp Thanh Dương thoải mái ngồi trên ghế sofa phía đối diện, thản nhiên đáp: "Cô ta nói nhà cô ta bị ma ám. Tôi thân là một Thiên sư đương nhiên phải có nghĩa vụ đến đó xua đuổi tà ma rồi!" 

 "Ma ám?" Lâm Quân Dao tưởng như mình vừa nghe được một câu chuyện cười: "Trên đời này làm gì có ma, tôi thấy là có người đang giở trò thì có!" 

 "Không cần biết có ma thật hay không nhưng tôi giúp xong người ta sẽ dạy tôi lái xe đó!" Diệp Thanh Dương nói. 

 "Dạy anh lái xe?" Lâm Quân Dao hừ lạnh một tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên nét khinh thường: "Hừ, theo tôi thấy thì cô ta định dạy anh “lái xe” kiểu kia chứ gì? Nếu không thì tại sao hai người lại ôm ấp mờ ám như vậy chứ?" 

 Diệp Thanh Dương cau mày, cẩn thận nhìn Lâm Quân Dao: "Từ lúc trở về đến giờ, cô đã tra hỏi chuyện này tận nửa tiếng đồng hồ rồi đấy, cô là đang ghen sao?” 

 "Ha ha ha!" Lâm Quân Dao cười lạnh: "Tôi ghen sao? Anh không nhìn lầm đó chứ?" 

 "Nếu không thì tại sao cô cứ nắm mãi không buông chuyện này ra vậy? Cho dù tôi thực sự có gì đó với cô ta thì cô cũng không nên đối xử với tôi như vậy đâu đúng không? Dù sao thì hôn ước của chúng ta cũng chỉ là giả mà thôi!" Diệp Thanh Dương nói. 

 Nghe được lời này, Lâm Quân Dao càng tức giận hơn. 

 "Dù vậy thì Diệp Thanh Dương anh cũng phải tôn trọng hợp đồng của chúng ta chứ? Trong thời gian thỏa thuận này tôi sẽ là vợ sắp cưới của anh. Nếu anh cứ ra ngoài tìm phụ nữ như vậy, lỡ bị đám chó săn bắt được thì anh có biết sẽ gây ra cho tôi và nhà họ Lâm biết bao nhiêu ảnh hưởng hay không?" 

 "Bây giờ danh dự của anh không còn là của riêng anh nữa mà nó còn đại diện cho "con rể tương lai" của nhà họ Lâm và cả Lâm Quân Dao tôi nữa!" 

 Diệp Thanh Dương gãi gãi đầu. 

 Không ngờ anh đã ký vào một bản hợp đồng trói buộc luôn cả quyền tự do thân thể như vậy. 

 "Được rồi được rồi, coi như cô có lý!" Diệp Thanh Dương nói: "Sau này tôi sẽ chú ý hơn, ít nhất là trong ba tháng này, tôi sẽ đặc biệt bảo vệ danh dự của mình!" 

 Lâm Quân Dao hít sâu một hơi, cuối cùng cô cũng bình tĩnh lại một chút. 

 Cô nhấp một ngụm cà phê mới pha rồi đột nhiên ngoắc ngoắc ngón tay với Diệp Thanh Dương: "Lại đây!" 

 "Làm gì?" Diệp Thanh Dương nghiêng người tới. 

 "Anh là Thiên sư đúng không? Vậy chắc là anh cũng biết coi bói nhỉ?" Lâm Quân Dao dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Diệp Thanh Dương. 

 "Biết cái gì mà biết? Phải nói là rất giỏi mới đúng!" Diệp Thanh Dương ưỡn ngực kiêu ngạo: "Bói toán là kỹ năng cơ bản của Thiên sư. Tôi mười lăm tuổi đã tinh thông m Dương Bát Quái, nắm giữ thuật bói toán, đạt tới đỉnh cao, không gì sánh kịp..." 

 "Dừng! Dừng!" 

 Lâm Quân Dao nhanh chóng giơ tay lên ngăn anh lại. 

 Chết tiệt, lại tạo cơ hội cho anh giả bộ nữa rồi. 

 "Vậy anh mau bói cho tôi đi!" Lâm Quân Dao hứng thú nhìn Diệp Thanh Dương. 

 "Bổn Thiên sư không tùy tiện xem bói cho người khác!" Diệp Thanh Dương vẻ mặt kiêu ngạo. 

 "Lúc trước anh cưỡng hôn tôi xong đã bị tôi trừ lương, giờ không trừ nữa… cùng lắm thì tháng này tôi sẽ thưởng thêm cho anh, ngày mai cũng cho anh nghỉ một ngày luôn, thế nào?" Lâm Quân Dao ra điều kiện trao đổi. 

 "Cô cho rằng bổn Thiên sư là người vì tiền mà cúi đầu như vậy sao?" Diệp Thanh Dương khinh thường đáp trả. 

 Nghe xong, Lâm Quân Dao lập tức xoay người đi lên lầu. 

 Diệp Thanh Dương vội vàng nói: "Ai ai, thôi được rồi, tôi sẽ vì một ngày nghỉ đó mà coi cho cô một quẻ!" 

 Lâm Quân Dao: "..." 

 Lý do hợp lý quá nhỉ! 

 "Nói đi, cô muốn bói gì?" Diệp Thanh Dương hỏi. 

 "Bói tình duyên đi!" 

 Lâm Quân Dao nghiêm túc ngồi lại trên ghế sofa. 

 "Nói cụ thể!" Diệp Thanh Dương nói. 

 Hai mắt Lâm Quân Dao nhìn thẳng về phía trước, vẻ mặt mong mỏi nói: “Lúc còn rất nhỏ, tôi đã cảm mến một người con trai. Tôi muốn xem thử kiếp này tôi và anh ấy có duyên phận gì với nhau không, chồng tương lai của tôi có phải là anh ấy không?" 

 Khuôn mặt của Diệp Thanh Dương sáp tới chắn tầm nhìn của Lâm Quân Dao: "Cô có tên và ngày sinh tháng đẻ của người đó không?" 

 Đôi mắt xinh đẹp của Lâm Quân Dao hiện lên vẻ bi thương: "Không có!" 

 "Này chị gái, nếu vậy thì hơi khó đấy!" Diệp Thanh Dương nói: "Nhưng mà tôi làm được, cô cứ viết ngày sinh tháng đẻ của cô lên giấy đi, tôi sẽ giúp cô tính toán xem tình duyên cô thế nào." 

 Diệp Thanh Dương tìm giấy bút đến cho Lâm Quân Dao tự tay viết tên và ngày sinh của mình lên giấy. 

 Nhìn theo thông tin trên giấy, Diệp Thanh Dương bắt đầu lẩm bẩm. 

 "Nhật chủ Quý Thủy, Quan Ấn liên tục*, số mệnh của cô có bảy phần là mệnh Đế Vương. Cũng vì đường sự nghiệp của cô quá lớn nên đã ảnh hưởng đến đường tình duyên, biểu hiện là nhân duyên đã tới nhưng cô không nhận ra!" (*Thuật ngữ về tử vi bát tự, thiên can… Người có nhật chủ thuộc Thủy là những người có Thiên Can của ngày sinh là Nhâm hoặc Quý, người Quý Thủy luôn bình lặng, nhẹ nhàng, ôn nhu và có tính hướng nội. Họ làm việc gì cũng luôn cẩn thận, bình tĩnh, coi trọng nguyên tắc. Có Quan Ấn liên tục sẽ khỏe mạnh và giàu có, sống một cuộc sống thịnh vượng) 

 Lâm Quân Dao hỏi: "Vậy là nhân duyên của tôi đã đến rồi sao?" 

 "Đưa tay cho tôi!" Diệp Thanh Dương nói. 

 Lâm Quân Dao vươn bàn tay đến. 

 Diệp Thanh Dương vừa nắm lấy tay Lâm Quân Dao đã cảm nhận được một loại cảm giác mịn màng mát mẻ, sờ lên hết sức thoải mái. 

 Mở lòng bàn tay cô ra, Diệp Thanh Dương cẩn thận nhìn vào chỉ tay. 

 Sau đó anh lại đưa mặt mình đến gần mặt của Lâm Quân Dao, mắt đối mắt, cẩn thận xem xét tướng mặt của cô. 

 Hai người cách nhau rất gần, gần đến mức Lâm Quân Dao có thể cảm nhận được cả hơi thở của Diệp Thanh Dương nó làm cô chợt nhớ tới cảnh tượng nóng bỏng tối hôm đó, đầu óc của cô lập tức trở nên hỗn loạn. 

 Mà Diệp Thanh Dương phía đối diện chỉ thấy hơi thở của Lâm Quân Dao quá đỗi ngọt ngào và trong trẻo, làm tim anh đập thình thịch. 

 Người phụ nữ này quyến rũ quá, ngay cả bổn Thiên sư y cũng phải rung động rồi. 

 Anh lắc đầu thật mạnh để xua đi những suy nghĩ vẩn vơ đó. 

 Sau khi xem xong tướng tay và tướng mặt của cô, trong mắt Diệp Thanh Dương hiện lên một chút kinh ngạc. 

 "Sao vậy? Có chuyện gì sao?" 

 Cảm giác được Diệp Thanh Dương có gì đó kỳ lạ, Lâm Quân Dao vội vàng hỏi. 

 Diệp Thanh Dương nói: "Nhân duyên của cô đã tới rồi, hơn nữa hiện tại người đó còn cách cô rất gần, có thể là đang ở ngay bên cạnh cô đó!" 

 Lâm Quân Dao sửng sốt một chút, sau đó hung hăng trừng Diệp Thanh Dương một cái: "Anh đang nói anh đó hả? Không phải bây giờ bên cạnh tôi chỉ có một người đàn ông là anh thôi sao? Có phải cách tán gái này xưa quá rồi không anh trai?" 

 Diệp Thanh Dương chỉ lên lầu: "Trong vòng bán kính trăm mét, trên lầu còn có hai vệ sĩ nữa mà!" 

 Lâm Quân Dao: "..." 

 Tôi đột nhiên cảm thấy tình duyên của mình có chút qua loa rồi đó! 

 "Tên Thiên sư khốn kiếp này, tôi còn tưởng anh giỏi bói toán thật!" Lâm Quân Dao đứng dậy, xoay người đi thẳng lên lầu: "Tôi mệt rồi, phải đi nghỉ ngơi!" 

 Diệp Thanh Dương xem lại kết quả của mình, đồng thời còn cẩn thận bói lại lần nữa rồi mới chạy đuổi theo cô: "Cô nói gì vậy chứ, những lời tôi vừa nói đều là sự thật hết đó!" 

 "Dừng lại!" Hai vệ sĩ đang đứng ở tầng hai lập tức ngăn cản Diệp Thanh Dương lại, một người trong đó trừng mắt quát: "Ai bảo anh có thể lên lầu? Phạm vi hoạt động của anh chỉ giới hạn ở tầng một!" 

 "Tại sao hai người có thể đi lên đi xuống cả tòa nhà, còn tôi thì chỉ có thể ở tầng một?" Diệp Thanh Dương bất mãn hỏi. 

 "Anh là trường hợp đặc biệt! Không có tại sao cả! Hiểu chưa?" Vệ sĩ mạnh mẽ nói. 

 Hai vệ sĩ này đã thích thầm Lâm Quân Dao từ lâu, vốn dĩ họ cho rằng gần quan sẽ được ban lộc* ai ngờ từ đâu lại xuất hiện một tên tài xế đến làm hôn phu của Lâm Quân Dao vậy chứ. (*Ý là ở gần sẽ được hưởng lợi trước) 

 Chuyện này làm bọn họ vô cùng khó chịu, nhất định phải gây thêm rắc rối cho Diệp Thanh Dương bọn họ mới thoải mái hơn. 

 "Anh không thể nói chuyện lịch sự một chút sao?" Diệp Thanh Dương hỏi. 

 "Anh xứng đáng để chúng tôi nói chuyện lịch sự à?" Một vệ sĩ nói: "Thằng nhãi ranh như anh chỉ biết bám váy phụ nữ mà thôi!" 

 “Mẹ kiếp!” Diệp Thanh Dương không ngờ hai tên vệ sĩ này lại đối xử với mình như vậy. 

 "Mau quay lại tầng một đi!" Tên vệ sĩ kia hét lên. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận