Như vậy, cô ta sao còn không hiểu ý nghĩa hai từ hình dung vừa rồi của Diệp Phong chứ!
Ngay sau đó, cô ta không kiềm chế được cơn giận, lần nữa há miệng muốn cắn lên cổ Diệp Phong.
Nhưng Diệp Phong đã sớm đề phòng, sao có thể hai lần mắc lừa cùng một chỗ chứ?
Cậu đột nhiên nghiêng người, né tránh răng nanh sắc nhọn của Tần Mi Nhi, sau đó bật người đứng lên như một con cá chép.
Sau khi ra đòn thất bại, Tần Mi Nhi không còn cách nào khác đành phải đứng dậy. Vì trận vận động “Kịch liệt” vừa rồi mà sắc mặt cô ta đỏ bừng, trên chóp mũi toát ra những giọt mồ hôi trong suốt, lớp trang điểm đậm trên mặt cũng loang lổ, trông giống như một con mèo mướp, vài sợi tóc dài dán lên chiếc cổ trắng như tuyết, lộ ra vẻ đẹp như cảnh xuân.
Dây khóa chiếc áo khoác da bó sát trước ngực cô ta cũng bị kéo tới rốn, giống với thiết kế chữ V xẻ sâu, vô cùng ướt át, hơn nữa bây giờ cô ta đang thở hồng hộc, ngực không ngừng phập phồng mạnh mẽ lên xuống.
Nhận ra sự khác thường trên người, Tần Mi Nhi lập tức xoay người đưa lưng về phía Diệp Phong, muốn kéo khóa lên.
“Xoẹt!” “Xoẹt!” “Xoẹt!”
Không biết do cô ta dùng lực quá mạnh, hay chất lượng khóa quá kém. Dây khóa kéo bị kẹt ở giữa quần áo, kéo lên hay xuống cũng đều không được.
Nhìn thấy cảnh này, Tần Mi Nhi vốn đã tức giận lập tức bùng nổ.
Cứ như thể khóa kéo chính là hóa thân của Diệp Phong, tất cả sức mạnh đều trút lên nó.
“Cạch!”
Ngay sau đó, chiếc khóa không chịu nổi sức lực của cô ta, bay thẳng lên trên, vạch ra một đường parabol duyên dáng giữa không trung, cuối cùng rơi xuống đất.
Bên kia, Diệp Phong cũng chú ý tới một cảnh này, nhất thời ngẩn ra.
“Hức hức...”
Đúng lúc này, một tiếng khóc nức nở truyền đến, Diệp Phong nhìn thấy Tần Mi Nhi quay lưng về phía cậu, bả vai run bần bật khóc nức nở.
Cô ta vừa khóc, vừa mắng: “Hức... Tên khốn, lưu manh, biến thái, mày chỉ biết bắt nạt tao! Hức... Bây giờ đến cả cái khóa hỏng này cũng bắt nạt tao... Hức... Tao không muốn sống nữa...”
Nghe thấy tiếng mắng chửi, khóe miệng Diệp Phong mở một nụ cười gượng gạo bất đắc dĩ.
Mặc dù bên ngoài Tần Mi Nhi có vẻ cứng cỏi, trang điểm đậm, lái chiếc mô tô Harley mà người đàn ông bình thường chưa chắc đã điều khiển được, nhưng thực ra trong nội tâm cô ta cũng chỉ là một cô bé mà thôi!
...
Lúc này, Diệp Phong hơi động lòng.
Mặc dù khóa áo da của cô ta không phải do cậu làm hỏng, nhưng cậu cũng nên gánh một phần trách nhiệm, nghĩ đến đây, Diệp Phong đi tới trước mặt Tần Mi Nhi.